Một người trong đó thấy là Ngưu Hữu Đạo lập tức ngạc nhiên thốt lên: "Ngưu Hữu Đạo!"
"Ngưu Hữu Đạo? Không phải là hắn được La Phương Phỉ đưa ra khỏi Thánh cảnh rồi sao?"
Người còn lại hỏi. Người này chỉ nghe tên Ngưu Hữu Đạo, lại chỉ lâm thời được điều tới săn yêu hồ, chưa từng gặp Ngưu Hữu Đạo.
Phiêu Miễu các có bao nhiêu người, không phải ai cũng từng gặp Ngưu Hữu Đạo. Trên thực tế, đại đa số họ chưa gặp hắn bao giờ, bây giờ Ngưu Hữu Đạo gặp phải một người biết hắn đã là khá.
Ngưu Hữu Đạo cũng hơi bất ngờ là có người nhận ra mình. Hắn lại không nhớ ra được vị kia đã từng gặp mặt ở đâu.
Nhưng nếu đã quen biết thì cũng bớt việc. Hắn đi với, nâng kiếm chắp tay chào:
"Chính là Ngưu mỗ. Ngưu mỗ trên đường truy tìm yêu hồ, đang muốn nghỉ chân, không ngờ tình cờ gặp được hai vị cao hiền của Phiêu Miễu các."
Người biết Ngưu Hữu Đạo nhìn trang phục của hai người Tần, Kha, rồi nhìn cách ăn mặc của Ngưu Hữu Đạo, y chỉ mặt Ngưu Hữu Đạo quát mắng:
"Làm càn, ai cho ngươi đổi y phục trên người?"
Sau khi xác nhận thân phận người tới, khí thế tự ngạo vì thân phận Phiêu Miễu các của hai người lập tức tỏa ra.
Kiếm trong tay Ngưu Hữu Đạo chọc xuống đất, cắm chặt vào. Hắn không đáp lời, thân hình loáng lên một cái như mũi tên rời cung bắn về phía hai người kia.
Hai người kinh hãi, trở tay không kịp, chỉ đành vung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565904/chuong-1472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.