Tần Quan và Kha Định Kiệt nhìn thế lực ủng hộ Ngưu Hữu Đạo hai bên mình có thể nói là mừng rỡ, cảm thấy Tử Kim Động thật mát mặt. May mà Ngưu Trưởng lão đến, đổi là Trưởng lão khác, sợ là không có được uy phong này.
Thái Thúc Sơn Hành sa sầm mặt, chỉ đám người đứng bên phía Ngưu Hữu Đạo: “Một đám tiểu nhân lật lọng. Trước đó còn đề cử ta làm thủ lĩnh, đồng ý rồi nói không giữ lời phải không?”
Ngưu Hữu Đạo mắng giả: “Thủ lĩnh cái cứt chó! Có được ta đồng ý không? Ta không đồng ý, ngươi tính là thủ lĩnh gì? Lão tử nói ai là thủ lĩnh thì người đó là thủ lĩnh!”
Lời này khó tránh khỏi hơi phách lối, ngay cả bọn người Phù Hoa cũng cười thầm.
Tần Quan và Kha Định Kiệt lại không cảm thấy như vậy. Nhân vật gặp, lại gặp trúng kẻ càn rỡ như thế từ Tử Kim Động, nhưng càn rỡ như vậy lại càng khiến hai người hưng phấn, cũng vinh yên, thân là đệ tử Tử Kim Động, cực kỳ có mặt mũi.
Trước đó, Thái Thúc Sơn Thành còn muốn chèn ép bọn họ, kết quả, Ngưu Trưởng lão ra mặt, liền phế luôn thủ lĩnh Thái Thúc Sơn Thành kia đi!
Bọn người Triều Kính vẫn giữ trung lập thầm thổn thức, cảm giác thế này thực quá không nể mặt Thái Thúc Sơn Thành rồi, nhưng tình hình trước mắt cũng đã nói lên một sự thật nhất định, Ngưu Hữu Đạo vừa ra mặt, một đống người liền ra mặt đứng ở phe đối lập, thủ lĩnh mới ra lò như y còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565892/chuong-1460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.