Hoàng Ban hỏi: “Có gì mà không dám?”
Đã tìm được biện pháp giảm xóc, Cung Lâm Sách chắp tay nói: “Hoàng huynh dẫn người đi, Tử Kim Động không dám cản trở, tự nhiên muốn làm gì cũng được.”
Tất cả Trưởng lão đều nhẹ nhàng thở ra, thầm khen phép khích tướng của Chưởng môn dùng tốt.
Hoàng Ban nói với Ngưu Hữu Đạo: “Đi thôi.”
Ngưu Hữu Đạo khổ sở nói: “Hoàng quản sự, có thể thư thả cho ta mấy ngày hay không? Ba ngày sau là ngày đại hôn của sư điệt ta, về tình về lý, ta đều phải ra mặt. Có thể dời lại ba ngày sau rồi ta sẽ đi?”
Còn có thể hết hay không? Hoàng Ban nổi giận: “Khi nào thì đợt rèn luyện thứ hai bắt đầu, chắc trong lòng ngươi biết rõ. Chờ ba ngày sau có còn kịp hay không? Hôn sự của sư điệt ngươi còn có thể lớn hơn chuyện Thánh Cảnh? Bớt nói nhiều, lập tức đi theo ta.”
Sự việc không thể kéo dài, ông ta phải nhanh lên một chút, mang Ngưu Hữu Đạo trở về trước khi đợt rèn luyện thứ hai bắt đầu, khỏa lấp lại chỗ hở kia
Đối với Ngưu Hữu Đạo mà nói, hắn không biết được nguyên nhân trước mắt. Sự việc không do hắn làm chủ. Hắn chỉ muốn dùng việc hôn sự để làm lý do, tiếp tục thăm dò thái độ của Hoàng Ban. Hắn cũng không còn cách nào. Thánh Cảnh cơ hồ là thế lực khiến cho hắn không có bất kỳ sức hoàn thủ. Đối mặt với thế lực như Thánh Cảnh, hắn không thể không dồn hết mười hai phần tinh thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565887/chuong-1455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.