“Nếu thật sự chúng ta để Tử Kim động toàn diện tiếp quản, e châu Nam sẽ không còn hoàn cảnh phát triển rộng rãi như bây giơ nữa. Tử Kim động chắc chắn sẽ muốn chiếm lấy lợi ích, sẽ không ủng hộ chúng ta như đạo gia."
Điều ấy không thể phủ nhận. Cho tới nay, chỉ cần Ngưu Hữu Đạo còn là chỗ dựa, ngay cả bách tính châu Nam cũng sống tốt hơn rất nhiều. Từ trước đến nay Ngưu Hữu Đạo chưa bao giờ thực sự đặt sưu cao thuế nặng lên bách tính. Chỉ cần Ngưu Hữu Đạo ở đây, mưa gió giới tu hành đều có Ngưu Hữu Đạo gánh đỡ. Tu sĩ trong lãnh thổ cũng không dám làm xằng bậy, cũng phải cong đuôi làm người.
Một khi Ngưu Hữu Đạo không còn, Tử Kim động nhúng tay vào khắp các thế lực, tình huống có thể tưởng tượng được, sẽ không kìm nén được nữa.
Thương Triêu Tông nghiêm mặt nói:
"Với bản lĩnh của đạo gia, ngài ấy nhất định có thể bình an trở về!"
Tuy y nói vậy, nhưng mọi người đều biết, tình huống rất khó lạc quan.
...
Dậy sớm, trước bàn trang điểm, Ngưu Hữu Đạo nhắm mắt tĩnh tọa. Thương Thục Thanh lẳng lặng chải mái tóc dài cho hắn.
Nàng muốn nói chuyện nhưng không biết nên nói gì, có trăm nghìn lời muốn nói là một chữ cũng không thốt ra được.
Ngưu Hữu Đạo cũng cảm thấy tâm trạng của nàng, vì bàn tay chải tóc cho hắn không được mềm mại như trước. Thế nhưng, hắn cũng không có phản ứng gì, tùy ý nàng.
Có điều, Ngưu Hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565842/chuong-1410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.