Trưởng lão Tiền Phục Thành lấy một con phi cầm cỡ lớn, đích thân đưa hai vợ chồng đến Tử Kim động Yến quốc...
Có khách vượt qua thiên sơn vạn thủy đến, huống chi đối phương còn là trưởng lão Thiên Hỏa giáo ngang cấp với Tử Kim động, môn đăng hộ đối, dĩ nhiên Tử Kim động rộng cửa hoan nghênh.
Chưởng môn Tử Kim động Cung Lâm Sách còn dành chút thời gian đích thân gặp mặt.
Trong lúc bái kiến khách khí, Côn Lâm Thụ đến cùng cũng tự báo danh tính.
“Côn Lâm Thụ...” Gương mặt tươi cười tiếp khách của Cung Lâm Sách hơi sững ra, cái tên này nghe quen quen, sau khi nhìn mặt các trưởng lão hai bên, hỏi thử: “Ngươi chính là Côn Lâm Thụ?”
Côn Lâm Thụ cung kính trả lời: “Vâng, vãn bối từng thua dưới tay trưởng lão Ngưu Hữu Đạo của quý phái.” Y không hề giấu diếm chút nào.
“À... à...” Cung lâm sách gật đầu cười, cảm thấy hơi không biết nói gì tiếp, khen đối phương cũng không được, không khen đối phương cũng không được.
Ông ta còn đang định hỏi Tiền Phục Thành, lẽ nào đây là ái đồ của ngươi? Nhưng lời vừa đến khóe miệng cũng không tiện hỏi, xác nhận rồi há chẳng phải nói trưởng lão nhà ta từng giáo huấn đồ đệ của ngươi.
Ông ta vứt câu hỏi này sang một bên, con mắt mặc dù không ngừng dò xét Côn Lâm Thụ, lời đã hỏi Tiền Phục Thành: “Tiền trưởng lão đến đây không biết có chuyện gì?”
Mấy vị trưởng lão Tử Kim động cũng đang hiếu kì dò xét Côn Lâm Thụ, năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565781/chuong-1349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.