Nghiêm Lập đuổi theo sát, miệng há ra, răng lưỡi không khép lại được, dở khóc dở cười.
Nghiêm Lập biết Ngưu Hữu Đạo là cái đứa khó chơi, kết quả là đoán trúng rồi. Bên này vừa mới hạ mã uy một tẹo, tên kia lật tay một cái đã lấn tới bên này, lập tức muốn thể hiện bản sắc, còn không thèm chờ qua đêm...
Quản Phương Nghi luẩn quẩn bên ngoài Quy Miên các. Ngưu Hữu Đạo ra khỏi nghị sự điện đã lập tức căm phẫn sục sôi chạy ngay tới bên này. Bà ta hỏi có chuyện gì, Ngưu Hữu Đạo nói cáo trạng.
Cáo trạng? Cáo trạng cái gì? Nhất thời bà ta không kịp hỏi rõ chuyện. Ngưu Hữu Đạo chạy tới nháo nhào một trận rồi đi vào, bà ta không có tư cách nên phải chờ ở bên ngoài.
Một lát sau, bà ta lại thấy Cung Lâm Sách mà một đám cao tầng Tử Kim động bay lượn tới. Người nào người nấy sắc mặt khó coi, cũng không biết xảy ra chuyện gì...
Trong Quy Miên các trống không, Chung Cốc Tử già nua, ngồi khoanh chân trên đệm ngồi.
Ngưu Hữu Đạo ngồi quỳ chân ở đối diện, kể lại chuyện vừa xảy ra.
Một người đàn ông mặt gầy gò mà trắng trẻo nhanh chân bước vào trong, liếc nhìn Ngưu Hữu Đạo, ngồi quỳ chân bên cạnh Chung Cốc Tử, ngắt lời Ngưu Hữu Đạo:
"Sư tổ, mấy người chưởng môn tới, cầu kiến sư tổ."
Người đàn ông tên Cự An, là đệ tử của đệ tử của Chung Cốc Tử.
Từ nhỏ đã gặp cảnh chém giết, mạch của Chung Cốc Tử suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565750/chuong-1318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.