Thật không phát hiện ra, Ngưu Hữu Đạo hiện giờ không còn là Ngưu Hữu Đạo trốn ở Nam Châu trước kia nữa, mà đã trực tiếp nhảy ra sân khấu, đại triển quyền cước, khuấy động phong vân.
Thực ra cũng là bất đắc dĩ, cũng là vì thế cục dồn đến tình trạng chẳng còn đường lui, lui một bước, vạn kiếp bất phục, sẽ có không biết bao nhiêu người sẽ không bỏ qua cho Ngưu Hữu Đạo hắn. Khắp thiên hạ này đều là địch, hắn chỉ có thể tiến lên thôi.
Giống như ở nước Yến, bốn người thống nhất rồi cùng nhau chạy đến Mao Lư sơn trang.
Nhưng đến nơi rồi họ mới phát hiện ra Mao Lư sơn trang chẳng còn ai, chỉ có một vườn rau xanh mướt mát đu đưa theo gió.
…
“A, danh bất hư truyền, quả nhiên là phong thái danh bất hư truyền!”
Trong hoàng cung nước Yến, Thái hậu nước Triệu Thương Ấu Lan đoan trang ung dung, nhìn nữ tử xinh đẹp đang đi tới trước mặt, không đợi đối phương chào đã đứng dậy cười nói.
Người tới bái kiến chính là sủng phi mới của Yến hoàng Thương Kiến Hùng, cũng là sủng phi của Hoàng đế nước Tống Mục Trác, là A Tước mà người sau tặng cho người trước.
“A Tước bái kiến Thái hậu!” A Tước duyên dáng yêu kiều khuỵu gối hành lễ.
“Miễn lễ, miễn lễ!” Thương Ấu lan bước tới tự mình đỡ A Tước dậy, mỉm cười nhìn nàng từ trên xuống dưới, chặt lưỡi tán thán: “Thật là dễ nhìn, khó trách Thương Kiến Hùng yêu thích như vậy…”
Ngoài miệng là một đống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565679/chuong-1247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.