Không có nhiều lời khách sáo nói ra, Thương Triêu Tông lập tức mời mọi người vào trong lều lớn của mình, hỏi kỹ càng tình hình chiến đấu hiện tại.
Chiến sự đã bị đóng băng cả một năm, mặc dù lúc đầu nước Triệu bị chúng ta tấn công bất ngờ, thế nhưng bởi vì một năm này nước Triệu chuẩn bị rất đầy đủ, tập trung rất nhiều nhân mã và lương thực, trang bị, sau khi được sự lãnh đạo của Đại đô đốc Bàng Đằng, quân đội nước Triệu đã phản kháng rất mãnh liệt, tạm thời hai quân đang ở trong trạng thái giằng co.
Sau khi hỏi xong tình hình chiến đấu, rồi bảo mọi người lui ra, ở nơi này chỉ còn lại hai người thì Thương Triêu Tông mới nhìn địa đồ trên tường mà thở dài.
Mông Sơn Minh nhẹ nhàng hỏi: "Vương gia đang buồn phiền vì chuyện của Đạo gia sao?"
"Mông soái thật sự là hiểu ta!" Thương Triêu Tông xoay người lại nói: "Ý của Đạo gia thì Mông soái cũng hiểu được đúng không?"
Mông Sơn Minh gật đầu.
Thương Triêu Tông: "Bản vương thật sự không rõ Đạo gia muốn làm cái gì, bản vương cũng đã giải thích với ngài ấy rất rõ ràng rồi, thế cục hiện tại khác biệt rất lớn với lúc trước. Nước Triệu có được một năm chuẩn bị cho chiến tranh rồi nên muốn san bằng nước Triệu là chuyện rất khó khăn, coi như có thể chiếm được nước Triệu thì tổn thất của chúng ta cũng rất lớn. Thế nhưng ý của Đạo gia lại muốn đánh tới cùng, chẳng lẽ ngài ấy không biết rằng chúng ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565672/chuong-1240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.