Ngọc Thương à một cái, chỉ thấy Độc Cô Tĩnh đứng trên càng xe cúi người gật đầu với ông ta, biểu thị đối phương không nói sai, quả thực Hô Diên Vô Hận và Bộ Tầm tới.
"Đỗ xe!" Ngọc Thương lúc này hạ lệnh.
Đoàn xe dừng lại, Ngọc Thương đi ra khỏi xe ngự, rất nhiều kỵ binh đã dừng lại chung quanh đoàn xe. Hô Diên Vô Hận và Bộ Tầm cưỡi ngựa đi tới.
Ngọc Thương nhảy xuống xe, mấy người bên Hô Diên Vô Hận cũng xuống ngựa.
Quản gia phủ Hô Diên là Tra Hổ cảnh giác chung quanh, từng bước theo sát bên cạnh Hô Diên Vô Hận, mắt lạnh lùng theo dõi nhóm người bên Ngọc Thương.
"Sao dám làm phiền thượng tướng quân và Đại tổng quản đến tiễn."
Ngọc Thương khách khí chắp tay.
Hô Diên Vô Hận chắp tay đáp lễ:
"Cớ gì tiên sinh ra đi không lời từ biệt?"
Ngọc Thương:
"Thượng tướng quân và Đại tổng quản đều là người bận bịu, ta bôn ba tứ phương, đi đi về về, không cần phải quấy rối."
"Tiên sinh đúng là hào hiệp."
Bộ Tầm cười cợt, vung tay về phía sau ra hiệu.
"Bệ hạ biết tiên sinh rời đi nên đã lệnh cho lão nô đến tiến đưa thay người. Đây là một chút lòng thành nho nhỏ của bệ hạ."
Phía sau có người dâng tới một tráp quà, Ngọc Thương liên tục nói lời khách khí, dưới tình huống thịnh tình không thể chối từ đành bảo đệ tử tiếp nhận.
Độc Cô Tĩnh nhận tráp mở ra kiểm tra, phát hiện tráp đầy kim phiếu, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565664/chuong-1232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.