"Hả?" Công Tôn Bố giật mình.
Không đợi y hỏi, Viên Cương lại nói:
"Mặt khác, liên lạc triều đình nước Tấn, nói là đạo gia chọc phải hai nhà Tề, Vệ trong bí cảnh, hai nhà này không chịu buông tha. Đạo gia muốn khởi binh trong lãnh thổ nước Triệu liên thủ với nước Tấn tấn công Tề, Vệ!"
"Hơ..."
Công Tố Bố vẫn chưa hiểu, nói:
"Đạo gia nói vậy có ý gì?"
Viên Cương lại lấy trang thư ra nói:
"Thư ngắn, không thể nói rõ, ta cũng không hiểu có ý gì, làm theo không sai, mau đi!"
"Được rồi!"
Công Tôn Bố thở dài, xoay người đi sắp xếp công việc tương quan.
Viên Cương quay lại Quản Phương Nghi nói:
"Đạo gia dặn, người của sơn trang tạm thời rút lui, do ta sắp xếp việc rút đi. Đạo gia bảo ngươi mang người đáng tin đi tìm hắn, tiếp đón hắn. Ngươi chuẩn bị một chút, ta sẽ báo nơi gặp gỡ cho ngươi biết."
Quản Phương Nghi gật đầu, bà ta biết, Mao Lư Sơn Trang lần thứ hai rút đi, Ngưu Hữu Đạo sẽ trốn trốn tránh tránh, tất nhiên là gặp nguy hiểm, nơi gặp gỡ không nên để nhiều người biết.
Đi gặp mặt Ngưu Hữu Đạo là việc mà bà ta tình nguyện làm.
Một năm không thấy, đang rất muốn gặp.
"Vân huynh, đạo gia bảo huynh dẫn huynh đệ Độ Vân sơn đi tiền tuyến, trợ giúp Mông soái tác chiến."
Viên Cương lại quay sang bàn giao.
Vân Hoan gật đầu:
"Được, biết rồi."
Mọi người nhận được lệnh, mạnh ai người nấy làm, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565662/chuong-1230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.