Ngọc Thương không thể chạy theo, đành trơ mắt nhìn Ngưu Hữu Đạo, Vu Chiếu Hành, Vân Cơ cưỡi phi cầm bay đi.
Ngưu Hữu Đạo không có ý muốn kéo ông ta chạy, chỉ là muốn mượn vật cưỡi phi hành của ông ta, sau đó sẽ trả.
Ngưu Hữu Đạo bị thương nặng chưa lành, bên cạnh phải có cao thủ bảo vệ.
Còn về bản thân Ngọc Thương, nhân duyên khá, có lẽ không ai sẽ làm khó ông ta, hẳn là sẽ an toàn.
Ba vị trưởng môn phía Phí Trường Lưu lại có phần nguy hiểm. Ngưu Hữu Đạo bảo Vân Hoan ngầm thông báo cho ba vị kia, thừa dịp mọi người chưa chú ý tới họ, mau mau lui về. Bằng không, một khi không tìm được hắn, những người khác rất có thể sẽ chú ý tới ba vị kia.
Ba người Phí Trường còn chưa biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng nếu Ngưu Hữu Đạo đã nói có nguy hiểm phải rút, tất nhiên họ vẫn nhanh chóng chạy đi. Vân Hoan đi theo cùng họ.
Đương nhiên, trước khi đi, Ngưu Hữu Đạo không quên báo cho ngọc Thương, giữ lại mấy người Quý Ngọc Đức cho hắn, hắn còn dùng tới.
Ngọc Thương không biết Ngưu Hữu Đạo cần những người kia làm gì. Ngưu Hữu Đạo vội vã bỏ chạy, không nói rõ, chỉ nói để ông ta ổn định trước, tránh bị ông ta giết người diệt khẩu!
Mấy người Quý Ngọc Đức đi theo người của phủ Vạn Động Thiên cùng lao ra khỏi bí cảnh, sau đó trốn trong Thiên cốc rất lâu không lộ mặt. Họ tuân theo dặn dò của Ngưu Hữu Đạo, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565658/chuong-1226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.