Ba người không biết chân tướng, không biết Ngưu Hữu Đạo vốn không muốn cầm lấy biển hiệu hạng nhất to tổ bố này, chỉ là bị Toa Như Lai ép đến đường cùng, bằng không dù có đánh chết hắn cũng không thể chạm tay tới hạng nhất này.
Ngọc Thương đặt tay lên ngực, trái tim đang lơ lửng cuối cùng mới được hạ xuống, cũng thầm tặc lưỡi thán phục, hạng nhất! Tên kia thực sự tranh được hạng nhất, khá lắm!
Kích động, ông ta thực sự kích động. Chuyện lớn có hi vọng rồi, không uổng công Hiểu Nguyệt các bỏ ra tâm huyết một phen!
Người trong Thiên cốc đi ra, tất cả người tham gia bí cảnh Thiên Đô lục tục xuất hiện.
Nhan Bảo Như lặng lẽ đi ngoài cùng chỉ liếc mắt nhìn bảng danh sách một cái, bi phẫn đã dồn lên đầu.
Nàng ta đã biết trước, nàng ta đã sớm nhắc nhở, đã nói với lũ ngu xuẩn kia, đã nói là ba phái trung lập kia sớm đã cấu kết với Ngưu Hữu Đạo, ngầm giúp Ngưu Hữu Đạo mang theo lượng lớn linh chủng ra ngoài, nhưng lũ ngu kia mãi không chịu tin, còn để tên cẩu tặc kia dễ dàng chiếm hạng nhất!
Vừa nghĩ tới Ngưu Hữu Đạo đã độc ác làm nhục mình một phen lại còn được tưởng thưởng cực lớn, nàng ta lại tức muốn hộc máu.
Mãi cho đến hiện giờ, nàng ta còn cho rằng ba phái cấu kết với Ngưu Hữu Đạo.
Kết quả này nghĩa là Ngưu Hữu Đạo giữ lại được tính mạng, mà dù không giữ được, nàng ta cũng không dám ở lại.
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565656/chuong-1224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.