"Được rồi, cũng coi như ra ngoài một phần ròi, chúng ta cũng không cần phải ở đây chờ đợi nữa." Nam Hải Pháp Vương kêu một tiếng.
Chủ Tứ Hải ở nơi này trông vài ngày nhìn thấy người của mình, coi như trong lòng đã biết trước rồi, không cần thiết chờ đợi đến kỳ hạn ba ngày, rời đi trước đám đông.
Tây Hải Yêu Vương vừa đi vừa trêu ghẹo mọi người: "Các vị từ từ đợi, chúng ta đi uống rượu đây, ngày mai khi kết thúc đến xem hạng của các vị thắng bại như thế nào, được trọng thưởng rồi không thể keo kiệt nha! Phải mời khách, đãi rượu ngon!"
Người của Vạn Thú môn, Linh tông và Thiên Hành tông rời đi sớm hơn, nhìn thấy người của mình ra ngoài bình yên vô sự thì rút lui rồi, thứ bậc này bọn họ không quan tâm.
Ngưu Hữu Đạo ngồi khoanh chân ngay ngắn ở cửa sơn động trên vách đá dựng đứng, vị trí đó chính là địa bàn người Tứ Hải dừng chân nghỉ ngơi bên trong Thiên cốc
Nhìn thấy người Tứ Hải vọt ra, Ngưu Hữu Đạo cười, hắn vẫn luôn ở chỗ này chờ bọn họ.
Sau khi ra ngoài, tu sĩ Tứ Hải quan sát xung quanh cũng nhìn thấy hắn, nhanh chóng đi tới bên này, đám người Phù Hoa phi thân đứng trước cửa động.
Ngưu Hữu Đạo đã tẩy rửa, xử lý sạch sẽ, quần áo cũng nhờ người Phiêu Miễu các để cả người sạch sẽ, sắc mặt có chút nhợt nhạt, nhìn tổng thể thì không nhìn ra rằng đã từng bị thương.
Hắn không cần và cũng không muốn bày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565651/chuong-1219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.