Đệ tử đó hiểu ý của ông ta, nếu như có thể phát hiện sớm chút, Ngưu Hữu Đạo căn bản không có cơ hội đến gần nơi này, không đợi đến gần đã có thể bắt lại rồi, làm sao có thể ầm ĩ đến như vậy.
Hắn ta nhanh chóng giải thích nói: "Mạng lưới bố trí người, có người từ bên ngoài vào không thể không phát hiện, hắn hình như là ở cách đây không xa đột nhiên xuất hiện, đệ tử thật sự khó lòng phòng bị."
Chử Phong Bình: "Đột nhiên xuất hiện? Không có quá trình, có thể đột nhiên xuất hiện? Đây chính là lý do của ngươi?"
"Ta......" Đệ tử kia không phản bác được.
Chử Phong Bình tràn đầy lửa giận cuối cùng nhịn không nổi, đột ngột ra tay, ba! Một cái bạt tay đánh ra, giận dữ quát mắng: "Phế vật! Cút!"
Đệ tử bị cái bạt tay cúi đầu lặng lẽ lui ra.
Những người khác của Yến, Vệ, Tệ đi tới, Diêu Tiên Định hỏi: "Tình hình như thế nào? Làm sao để Ngưu Hữu Đạo một đường chạy đến nơi này?"
"Ta cũng buồn bực, theo lý mà nói là chuyện không thể nào...." Chử Phong Bình kể lại tình hình sơ lược.
"Làm sao có thể như vậy?" Diêu Tiên Định tấm tắc một tiếng, lại cau mày hoài nghi nói: "Bốn tên đệ tử của ngươi liên thủ ngăn chặn, lại bị một mình hắn đối mặt đánh giết, thực lực tên Ngưu Hữu Đạo này e là không đơn giản như chúng ta nghĩ."
Trưởng lão Thiên Hoả giáo Tiền Phục Thành: "Ngươi cho rằng sao? Thực lực của hắn vốn cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565648/chuong-1216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.