“Tử sĩ” Ngưu Hữu Đạo đã đưa tới cho y, chính là người đưa tin.
Ngưu Hữu Đạo nói, nếu nàng ta không nhảy ra thì thôi, nếu nàng ta cứ nhất định muốn nhảy ra tìm chết vậy thì cứ để mặc nàng ta đi!
Lời của Thái Thúc Sơn Nhạc Nhan Bảo Như đã nghe thấy, đôi mắt liên tục lóe lên ánh sáng, biết mật tín của mình có hiệu quả nên rất mong chờ.
Dựa vào vũ lực không giải quyết được vấn đề, nàng ta chỉ có thể dùng đầu óc và thủ đoạn để giải quyết, để phát tiết mối hận trong lòng!
Thấy đám Thái Thúc Sơn Nhạc mang theo người đến, Tôn Trường Hạo trưởng lão Vạn Thú môn, Mai Cửu Khai trưởng lão Linh tông, Vương Thiên Địatrưởng lão Thiên Hành tông cũng đều có đề phòng, lần lượt chào hỏi những người đối diện.
Thái Thúc Sơn Nhạc đột nhiên nói ra câu này, ba người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều có chút nghi hoặc, không biết Thái Thúc Sơn Nhạc nói vậy là có ý gì.
Mai Cửu Khai Linh tông nói: “Thái Thúc lão nhi đang nói cái gì vậy?”
Thái Thúc Sơn Nhạc hừ lạnh khẽ nói: “Giả vờ hồ đồ cũng chẳng ích gì đâu, chúng ta không có ý gì khác, chỉ muốn tìm hiểu rõ ràng chuyện này.”
Vương thiên Địa Thiên Hành tông: “Ngươi tự nói rõ trước đi.”
Thái Thúc Sơn Nhạc: “Chẳng lẽ đám yêu ma quỷ quái hải ngoại kia không phải cùng một bọn với các ngươi?”
Tôn Trường Hạo Vạn Thú môn: “Ngươi nói bậy cái gì vậy? Muốn cố ý kiếm chuyện có đúng không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565629/chuong-1197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.