Ngưu Hữu Đạo: “Ông yên tâm, không nắm chắc ta sẽ không tự đem sống chết của mình ra để mạo hiểm như vậy, ta tự có cách giúp người thoát thân.”
Tư Đồ Diệu: “Nếu đã có cách, vì sao ngươi không nói rõ với đám yêu ma quỷ quái kia?”
Ngưu Hữu Đạo: “Ông không thật sự cho rằng ta với bọn hắn kết bái rồi thì bọn hắn chuyện gì cũng sẽ nghe theo ta đấy chứ? Vô ích thôi, tính cảnh giác của bọn hắn rất cao, muốn bọn hắn mạo hiểm lấy mình làm mồi nhử, bọn hắn sẽ không đồng ý. Giờ những việc gì nắm chắc phần thắng và có lợi bọn hắn sẽ làm, bắt bọn hắn gánh vác nguy hiểm toàn quân bị tiêu diệt, chắc chắn bọn hắn sẽ không đồng ý.
Bọn hắn sẽ nghi ngờ có phải ta muốn mưu hại bọn hắn không. Cho nên không thể để cho bọn hắn biết trước, cứ đợi thế đã thành rồi thì tự nhiên có thể bắt bọn hắn thuận thế hành động thôi.”
Tư Đồ Diệu: “Ý của ngươi ta hiểu, nhưng muốn hấp dẫn thế lực chư quốc phân tán khắp nơi tới, không phải sẽ khiến bọn hắn nghi ngờ sao, chỉ e sẽ rất khó khăn.
“Đây chính là nguyên nhân ta tìm Tư Đồ chưởng môn. Có rất nhiều chuyện chỉ dựa vào mình ta thì không thể nào làm được, ta cần nhân thủ có thể điều khiển.” Ngưu Hữu Đạo vừa nói vừa đưa cho ông ta một mảnh vải.
Tư Đồ Diệu đón lấy rồi mở ra xem, thấy bên trên có viết tên vài người trong thế lực các nước.
Ngưu Hữu Đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565616/chuong-1184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.