Trong mấy môn phái làm ăn tốt, duy chỉ có Khí Vân tông là tương đối đặc biệt, trong tay nắm giữ thế lực thế tục tương đối lớn.
Nhưng nói đi thì cũng nói lại. Binh khí không phải là loại tiêu hao, một binh khí có khả năng dùng cả đời. Nếu Khí Vân tông luyện binh khí dễ bị hư hao, đoán chừng mọi người không cần mua hàng của Khí Vân tông nữa.
Trong số những môn phái buôn bán, Khí Vân tông là nghèo nhất, ngược lại tìm được đường ra từ phương diện khác.
Nếu không bù vào chỗ thiếu hụt này, Khí Vân tông sợ là khó có thể trở thành Khí Vân tông như ngày hôm nay. Có không ít người biết rõ nguyên nhân đằng sau.
“Thiên Hành tông?” Ngưu Hữu Đạo lẩm bẩm.
Mượn tàng cây che giấu, hắn rất nhanh nhìn thấy trên tán cây có ba bóng người lướt đến tìm kiếm xung quanh. Nhìn phục sức môn phái, chính là đệ tử Thiên Hành tông.
“Tùy tiện tìm người nào cũng được?” Vân Cơ quay sang hỏi Ngưu Hữu Đạo một câu.
Có vẻ như đang hỏi ba người này được hay không?
Ngưu Hữu Đạo hỏi lại: “Các người có ai biết bọn họ không?”
Kết quả đều lắc đầu, biểu hiện không biết.
Không biết thì tốt, hẳn không phải nhân vật có thực lực cường đại. Ngưu Hữu Đạo nắm chắc trong lòng, lắc mình bay đến một ngọn cây cản đường ba người.
Ba người Vân Cơ như diều gặp gió, bay đến một ngọn cây khác.
Chợt thấy có người cản đường, ba đệ tử Thiên Hành tông nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565573/chuong-1141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.