Chương trước
Chương sau
Ngưu Hữu Đạo chính là người cầm lái. Một khi Ngưu Hữu Đạo xảy ra chuyện, chiếc thuyền này sẽ không còn ai khống chế, mà cũng không có ai có năng lực khống chế, cũng vô pháp khống chế thế cục Nam châu. Bên ngoài phong hiểm sóng cao, nhìn không rõ phương hướng, thuyền rất dễ va vào đá ngầm mà chìm xuống.

Vẫn là Quản Phương Nghi và Ngô lão nhị cùng đi. Ba người nhảy lên phi cầm, nhanh chóng bay lên không.

Tử Kim động, tên môn phái không hề liên quan đến địa thế, cũng chẳng liên quan đến công pháp tu luyện. Tục truyền, Tử Kim động có liên quan đến nơi ở của tổ sư khai sơn năm đó.

Môn phái phát triển đến tận bây giờ đã trải qua nhiều lần di chuyển, sớm rời khỏi nơi khai sơn lập địa của tổ sư khai tông.

Không giống như Thượng Thanh Tông. Thượng Thanh Tông đã từng là đệ nhất đại phái của nước Yến, vốn chiếm cứ phong thủy bảo địa, không nỡ vứt bỏ. Nếu vứt bỏ là có lỗi với tiên sư lịch đại.

Quy trình phát triển của Tử Kim động càng lúc càng tốt. Địa điểm chuyển đến tất nhiên cũng càng lúc càng tốt. Có vứt đi chỗ cũ cũng không cảm thấy hổ thẹn bao nhiêu.

Nơi Tử Kim động tọa lạc bây giờ có thể được xem là chi địa chung linh dục tú chỉ đếm được trên đầu ngón tay ở nước Yến.

Không đề cập đến phong quang tú mỹ, kiến trúc xây dựng dựa lưng vào núi, bây giờ Ngưu Hữu Đạo thật không có tâm trạng thưởng thức những thứ này.

Khống chế phi cầm bay đến, cũng không trải qua quy củ của sơn môn, xông thẳng vào trọng địa chủ điện Tử Kim động. Đệ tử khống chế phi cầm tuần sát trên không chặn đường để tra xét, sau khi biết được là Ngưu Hữu Đạo thì trực tiếp cho đi.

Phi cầm đáp xuống đất. Ngô lão nhị ở lại trông coi phi cầm, đồng thời phụ trách liên lạc với bên ngoài.

Ngưu Hữu Đạo và Quản Phương Nghi thẳng đến đại điện Tử Kim động, có đệ tử đi trước dẫn đường.

Hai người cũng không trực tiếp tiến vào đại điện. Bởi vì đến quá đột ngột nên phải ở ngoài điện chờ một lát.

Một lát sau, Cung Lâm Sách dẫn một đám cao tầng Tử Kim động đến, gặp Ngưu Hữu Đạo bên ngoài đại điện.

Rất nhiều người chưa từng nhìn thấy Ngưu Hữu Đạo, nhưng Cung Lâm Sách thì đã gặp qua. Ở Vạn Thú môn, Ngưu Hữu Đạo đã từng dẫn Quản Phương Nghi đến bái phỏng.

“Gặp ngươi đúng là không dễ dàng, cuối cùng cũng đã lộ diện rồi.” Cung Lâm Sách mỉm cười, nói đùa một câu.

Ngưu Hữu Đạo chắp tay chào hỏi mọi người, mỉm cười đáp lời: “Cung chưởng môn chưa triệu kiến, không dám mạo hiểm quấy rầy.”

Cung Lâm Sách cau mày. Hắn nói không sai, muốn tìm thì cứ tìm, nhưng hạ chỉ triệu kiến thì đúng là không có.

Quan trọng là, ngay cả người cũng tìm không thấy. Ngưu Hữu Đạo rõ ràng đang trốn, Cung Lâm Sách có cần thiết phải hạ pháp chỉ tự làm mất mặt mình sao? Hạ chỉ, người không đến, chẳng phải tự đánh vào mặt mình?

“Nghe ngươi nói như vậy, ngược lại thành ta không phải, quả nhiên là miệng lưỡi bén nhọn.” Cung Lâm Sách cười ha hả. Bên ngoài không phải là nơi có thể nói chuyện, nói không chừng sẽ có tai mắt bất lợi, liền đưa tay ra hiệu mời vào bên trong.

Ngưu Hữu Đạo đi một bên, vừa đi vừa hỏi: “Ta sắp sửa trở thành một thành viên của chư vị. Chuyện trước kia, chắc chư vị cũng không chấp nhặt với ta.”

Một đám trưởng lão trao đổi ánh mắt với nhau. Cung Lâm Sách đã thông báo ý định trước cho bọn họ biết.

Đối với việc Cung Lâm Sách hy sinh Văn Mặc Nhi đến tranh thủ Nam châu, có một số người bất mãn, trong đó có những người tuổi đã cao mà vẫn còn độc thân đang ngấp nghé Văn Mặc Nhi.

Nhưng không ai dám vì vấn đề nữ sắc mà đối kháng hoặc chỉ trích Cung Lâm Sách. Lợi ích Nam châu quá mức trọng đại, liên quan đến lợi ích của rất nhiều người trong tông môn, hết thảy bất mãn đều phải khuất phục. Nếu không, chính là đối kháng với lợi ích chỉnh thể của tông môn. Đừng nói là Cung Lâm Sách, những người khác cũng sẽ không đồng ý.

Chẳng những không ai phản đối, ngược lại còn tán thành cách làm của Cung Lâm Sách.

Tình huống này không giống như Long Hưu lợi dụng Dịch Thư. Dịch Thư là đệ tử quan môn của Long Hưu, còn Cung Lâm Sách thu nghĩa nữ là xem xét thời thế. Bởi vì khi có biến, hai tướng so sánh, thủ đoạn và và không từ thủ đoạn là có sự khác biệt.

Mặc dù nói cho cùng thì đều là không từ thủ đoạn, nhưng phản ứng của mọi người sẽ chia thành hai loại. Một loại được cho rằng đây là thủ đoạn cao minh, một bên sẽ rơi vào tiếng xấu. Đây cũng chính là nguyên nhân Long Hưu che giấu không dám công khai.

Cung Lâm Sách bước đến chỗ chủ vị, đứng ngay ngắn: “Có thể trở thành một trong những thành viên của chúng ta hay không, còn phải xem ngươi có sống sót từ bí cảnh Thiên Đô trở về hay không.”

Một đám Trưởng lão chia thành hai bên đứng quan sát. Không ít người cũng đang âm thầm quan sát Ngưu Hữu Đạo. Đối với một thanh niên sắp trở thành Trưởng lão của Tử Kim động, trong lòng nhiều người vẫn có chút không thoải mái.

Ngưu Hữu Đạo chống kiếm, nhìn mọi người chung quanh, cười nói: “Dựa vào thế lực của Tử Kim động, chắc hẳn có thể đảm bảo bình an cho ta trở về.”

Cung Lâm Sách lắc đầu: “Việc này cũng chưa hẳn. Ngươi có biết, bây giờ có bao nhiêu người ở Phiêu Miểu các muốn đưa ngươi vào chỗ chết hay không? Ba mươi vị Chưởng môn tiến hành đề cử không phân biệt quốc gia. Kết quả, có mười hai người đề cử ngươi. Trong đó có mười hai vị Chưởng môn muốn đưa ngươi vào bí cảnh Thiên Đô. Điều này có ý nghĩa gì, chắc ngươi cũng rõ, đồng nghĩa với việc có mười hai thế lực muốn đưa ngươi vào chỗ chết. Tử Kim động ta không thể đối kháng với nhiều thế lực như vậy được, cộng thêm Tiêu Dao cung và Linh Kiếm sơn cũng không được. Bây giờ ngươi hẳn phải biết ngươi đang gặp phiền phức lớn thế nào chứ?”

Ngưu Hữu Đạo giật mình không ít, không nghĩ đến hắn lại bị nhiều đại nhân vật của Phiêu Miểu các để mắt đến như vậy, lập tức hỏi: “Là ai đề danh ta?”

Cung Lâm Sách nói: “Cũng không biết, không ký tên. Mọi người thống nhất đưa danh sách lên Phiêu Miểu các, ai cũng không biết ai đề danh ai.”

Ngưu Hữu Đạo trầm giọng nói: “Lời nói của Cung chưởng môn cũng có trọng lượng, vì sao lúc đó lại không ngăn cản?”

“Ta đã có ý ngăn cản nhưng không ngăn được.” Cung Lâm Sách đem tình huống lúc đó thuật lại cặn kẽ. Cái gì cần nói thì cũng đã nói, tránh cho hiểu lầm.

Đây mới là chuyện thật sự diễn ra bên trong Phiêu Miểu các. Người tham dự sẽ không loạn truyền ra bên ngoài chuyện của Phiêu Miểu các, bao gồm cao tầng các phái. Cùng lắm thì chỉ nói một cách không rõ ràng chuyện gì đã xảy ra. Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao Ngưu Hữu Đạo muốn đến đây.

Bởi vì Phiêu Miểu các cài Công Tôn Bố bên cạnh hắn, hắn cũng muốn xác nhận xem phải chăng có liên quan đến chuyện lần này.

Hắn biết, cho dù Phiêu Miểu các muốn thu thập hắn, cũng không đáng chơi trận thế lớn đến như vậy, nhưng hắn vẫn muốn xác nhận sự việc cho rõ ràng.

Nếu thật sự Phiêu Miểu các nhìn hắn không thuận mắt, vậy phiền phức sẽ rất lớn. Thực lực trước mắt của hắn hoàn toàn không cách nào chống cự được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.