Đồng Mạch vốn có ý tưởng này nhưng bị Chân Thiếu Khắc nhắc nhở như vậy, lập tức cảnh giác, lo lắng bên trong có bẫy, lạnh lúc quét mắt nhìn Cao Kiến Thành một chút rồi quay người đi.
...
“Xem đi.”
Thái Thúc Hùng cũng ngồi sau trác án trong thư phòng ném tin tình báo vừa truyền tới lên bàn.
Thiệu Bình Ba đứng dưới tiến đến, hai tay cung kính nhận tình báo về xem, sau khi xem xong mới biết Triệu quốc nếm mùi thất bại trong tay Yến quốc, thế cục trận chiến Yến Triệu đảo lộn, công thủ đổi chỗ.
“Thương Kiến Hùng may mắn thật, tự đi tìm đường chết lại có người bên dưới liều mạng. Đám Thương Triều Tông thật sự là chinh thiện chiến, đã thật sự ngăn được cơn sóng dữ!” Giọng Thái Thúc Hùng mang theo sự trào phúng, có điều vẫn có thể nhận ra, tâm trạng của ông ta không tệ.
Bốn nước đang đánh nhau, đều đang tiêu hao, ngay cả Tề quốc và Vệ quốc cũng đầu tư không ít tài nguyên, ông ta ở bên xem náo nhiệt, nhìn chư quốc cắn nhau gà bay chó chạy mình đầy thương tích cảm thấy vô cùng hài lòng.
Thiệu Bình Ba khép tình báo lại đặt về trên bàn: “Nếu không phải Vệ quốc và Tề quốc hết sức ủng hộ, Yến quốc căn bản không đủ sức đánh một trận, vừa bắt đầu chiến sự Yến quốc đã vong rồi!”
Thái Thúc Hùng gật đầu, dĩ nhiên ông ta biết đạo lý này, nếu không có một lực lượng bên ngoài ủng hộ, chỉ riêng lương thảo đã đủ kéo đổ Yến quốc yếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565525/chuong-1093.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.