Sau khi vượt sông, Mông Sơn Minh thuận lợi hội hợp với Thương Triêu Tông. Đương nhiên, cảnh hai người gặp nhau cực kỳ cảm động, nhân mã đông chinh quay lại reo hò như núi động biển gầm. Với bọn họ, nước Tống bị họ uy hiếp phải bỏ đi chính là thắng lợi.
Hai người vừa dốc hết tâm huyết cứu vãn Đại Yên nghiêng ngả nói chuyện thật lâu, Ngưu Hữu Đạo vẫn không thấy đâu…
Quân Tống rút lui qua sông Đông Vực lại là một tình cảnh khác. Sĩ khí chẳng còn, thực sự là ăn cũng không đủ no.
Khó khăn trắc trở lên tục, nhiều lần tiêu hao, lương thực chẳng còn bao nhiêu, cơm khô nấu thành cháo, ngày ba bữa cháo rút xuống còn hai bữa, có thể sau này còn phải dừng lại, chỉ duy trì không chết đói là được. Cả ngày đại quân chịu đói, hữu khí vô lực, tốc độ hành quân cực kỳ chậm chạp.
Được biết Ngô Công Lĩnh vượt sông mà đến khiến cho La Chiếu cảnh giác cao độ, vội vàng gọi người đến hỏi: “Xác định Ngô Công Lĩnh kia không có vấn đề gì chứ?”
Văn Du lảo đảo trên lưng ngựa nói: “Sẽ không có vấn đề gì đâu. Triều đình truyền tin tới, Mông Sơn Minh cho chúng ta rút lui toàn bộ là vì hy vọng Ngô Công Lĩnh sẽ hạ sát thủ với chúng ta. Lão ta lại không biết Ngô Công Lĩnh đã bị triều đình ta âm thầm thu mua từ lâu.”
Tô Nguyên Bạch gật đầu: “Cái giá cực lớn, là địa bàn hai châu!”
La Chiếu cười lạnh: “Nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565505/chuong-1073.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.