Sau khi tính toán kì hạn sử dụng dài nhất của lương thảo nước Yến, trong thành trì và thôn trang cách chiến khu một phạm vi nhất định, toàn bộ bách tính đều phải di tản lùi về phía sau, mang đi tất cả đồ ăn, của cải tài sản, tiêu hủy tất cả cây nông nghiệp, tình nguyện giúp nước Tống tạo thành hiện trường tổn thất, cũng hạ quyết tâm không để lại cho quân Yến một chút lương thực nào,
Nhất thời không biết bao nhiêu dân chúng khóc sướt mướt bị ép xa xứ, rất nhiều người không phải là người giàu có gì, phải trồng một ít hoa màu sống qua ngày, sau khi rời khỏi nơi này, cái ăn đều trở thành vấn đề, những ngày tháng sau này ghĩ tới thôi cũng biết khó khăn thế nào.
Thế nhưng không còn cách nào khác, dưới thế lực lớn, những bách tính bình thường này không có quyền làm chủ.
Năm lộ binh mã của quân Yến tất cả đã vượt sông, tiến vào trong lãnh thổ nước Tống.
Đồng thời, động tĩnh bất thường của quân Tống bên này cũng nhanh chóng bị Mông Sơn Minh nhanh chóng biết được.
Trận chiến lớn như vậy, hai bên đều muốn phái một lượng tám tử sang bên đối phương, tình hình bất thường lớn như vậy, không thể giấu được tai mắt của thám tử.
Cái đuôi của đội quân ở đê sông nước Tống bám theo quấy rối, lại liên hệ với bách tính di tản toàn bộ, rõ ràng là muốn hao tổn chết quân Yến.
Tin tức từ các lộ truyền đến, tình hình không ổn, hào khí trong quân trại hơi bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565443/chuong-1011.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.