Trương Hổ biết được tình hình chiến đấu ngay cả răng cũng nhe ra, giơ kiếm gào thét giận dữ: “Tấn công toàn diện!”
Bè gỗ trên thượng du lập tức thả ra hết, nhân mã Trường châu của ông phát động tấn công toàn diện, tấn công phía trước đều là nhân mã triều đình đem ra chịu chết để tiêu hao quân địch.
Sắp xếp như vậy, cũng có thể nói là tư tâm của ông, không ai muốn nhìn thấy huynh đệ của mình đi chịu chết trước cả.
Mặt khác cũng là ý của Mông Sơn Minh, thực lực nào nên giữ lại dĩ nhiên trong lòng Mông Sơn Minh hiểu rõ, sau khi công phá bờ sông, chiến sự tiếp theo vẫn cần có nhân mã đắc lực chống đỡ, nhân mã triều đình và nhân mã chư hầu sao thích hợp tác chiến, ông giữ lại bên nào cũng không phải vì Trương Hổ là bộ hạ cũ của ông.
Mắt thấy quân địch như nước thủy triều phun lên bờ, lại thấy phía sau quân đi chặn địch chỉ còn lại vài ngàn người, Từ Lai Bình cũng điên cuồng gào thét, gấp rút gọi năm vạn nhân mã kia trở về lấp vào lỗ thủng trên tuyến phòng thủ trên sông.
Nhưng đại thế đã mất, gã không thể nào xoay chuyển được trời đất, phòng tuyến trên sông đã không phòng được nữa, một lượng lớn quân địch đã đổ bộ, đã thành một trận hỗn chiến, và quân địch vẫn còn đang liên tục đổ bộ không ngừng.
Nhân mã chủ lực theo Trương Hổ đánh tới, thế cục càng nghiêng về một bên.
“Từ đại nhân, thủ không được nữa, đi mau!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565433/chuong-1001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.