Thấy như vậy, Ngô Công Lĩnh lại nói: "Nếu các vị do dự, vậy thì không miễn cưỡng nữa, nhưng miệng nói không bằng chứng, không ngại làm chứng từ làm chứng!"
Dứt lời cũng mặc kệ ý kiến mọi người, bàn tay lớn vén chiến giáp lên, kéo giáp áo bào xuống, vung kiếm cắt đứt, lưỡi kiếm lại không do dự cắt đầu ngón tay, viết xuống huyết thư tại chỗ.
Vết thương nhỏ này, đối với người đi ra từ trong núi thây biển máu như lão ta mà nói, mắt cũng sẽ không chớp một cái.
Huyết thư viết xong, tiện tay vê tròn rồi ném đi, ánh mắt mọi người nhìn theo huyết thư xẹt qua không trung, trơ mắt nhìn huyết thư rơi vào tay Huệ Thanh Bình.
Huệ Thanh Bình kéo vải bố xem, khoản đặt cược của Ngô Công Lĩnh ở bên trên, từng chữ làm chứng, không có sai.
Ánh mắt mọi người nhìn chăm chú, Huệ Thanh Bình tiến thoái lưỡng nan, có cảm giác bị Ngô Công Lĩnh đưa vào đường cùng.
Bà ta hoàn toàn có thể ném vải bố, không cược nữa, nhưng bà ta luôn luôn bình tĩnh, lần này thực sự nuốt không trôi cơn giận này, lại quay đầu quát lên: "Đem giấy đến đây!"
Bà ta mới sẽ không ở trước mặt mọi người xé rách y phục của mình, sau đó giao quần áo của mình cho tên cặn bã kia.
"Sư phụ...." Đệ tử cẩn thận nhắc nhở một tiếng.
"Đem đến đây!" Huệ Thanh Bình nổi nóng gầm thét.
Đệ tử đành phải lật ra một tấm giấy trắng đưa cho, Huệ Thanh Bình lôi đến tay, không cần phiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565405/chuong-973.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.