Nói lão ta "Dụng binh như thần" không phải là chỉ chinh chiến sa trường điều binh khiển tướng, mà là chỉ phương diện khác.
Mấy người cũng nghe hiểu ý của gã ta.
La Chiếu lại nói: "Chẳng lẽ không làm gì được lão ta hay sao?"
Tô Nguyên Bạch cau mày: "Tên này có phần mềm không được cứng không xong, dưới tình hình trước mắt thật sự là không làm gì được lão ra, người ta ngày cả mông của trưởng lão Thiên Nữ giáo Huệ Thanh Bình cũng sờ rồi, còn cả ngày trêu ghẹo Huệ Thanh Bình, rêu rao muốn lấy người ta, đã trở thành trò cười...." Ông ta nói ra chuyện hoang đường được biết bên phía nước Yến.
La Chiếu sau khi nghe xong á khẩu không trả lời được, Văn Du cũng chấn kinh với việc Ngô Công Lĩnh cả gan làm bậy, loại người này e là thật sự không hù doạ nổi!
Ba vị trưởng lão nói đến việc này cũng dở khóc dở cười, ngược lại là rất muốn xem Huệ Thanh Bình bị chọc tức đến ra sao sao rồi, thế nhưng tạm thời cũng không tiện rời khỏi bên này.
Tạm thời dừng nói chuyện phiếm, Đông Ứng Lai nói: "Đại đô đốc, đối với quyết định chiến sự bên trên, còn có ý kiến gì khác để chúng ta truyền đạt hay không?"
La Chiếu quay đầu tình hình ghi chú bên trên bản đồ, hận thì hận, nhưng mà Ngô Công Lĩnh dẫn dắt thế cục đến tình trạng này, đã là nước đổ khó hốt, thật sự muốn để Ngô Công Lĩnh khơi màu chiến sự bên biên giới lên, nếu như lão ta không đáng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565403/chuong-971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.