Thương Triêu Tông ngồi trên lưng ngựa lạnh lùng nói:
"Đốt nhà giết người cướp của, gian nữ, không chuyện ác nào không làm mà xứng tự xưng là hảo hán? Kéo xuống dưới lăng trì xử tử! Các đầu mục giặc cướp khác cũng chặt đầu!”
Đồ Minh Quảng quát to:
“Thương Triêu Tông, có dám đại chiến với gia gia...!”
Đồ Minh Quảng chưa dứt lời đã bị mặt đao của Trảm Mã đao đập vào miệng đánh bể răng, miệng mũi tuôn máu, hoa mắt, ú ớ hết nói nhiều, gã bị kéo xuống.
Đám đầu mục gào thê lương bị kéo đi:
“Vương gia tha mạng! Vương gia tha mạng...!”
Sau đó vang từng tiếng kêu rên, mùi vị lăng trì không dễ chịu.
Thương Triêu Tông quay đầu ra lệnh cho Sử Tân Mậu:
“Bộ của ngươi lập tức truy kích tiếp đi!”
Sử Tân Mậu chắp tay lĩnh mệnh:
"Lĩnh mệnh!"
Sử Tân Mậu mang theo bộ đội của mình nhanh chóng rời đi, giao mấy chục vạn tù binh cho Thương Triêu Tông quản lý.
Nửa ngày sau, mấy đường người ngựa bình định lục tục đuổi tới. Trừ bộ của Sử Tân Mậu ra Thương Triêu Tông thêm hai bộ tiếp tục đuổi theo, những người khác họp bàn cách xử trí tù binh, ý kiến khác nhau.
Điều họ lo lắng giống như Sử Tân Mậu, ý của Thương Triêu Tông là đều là bách tính vô tội vì muốn sống, không truy cứu trách nhiệm thả đi hết. Nơi bị lửa chiến thổi quét đang cần người để phục hồi sức sống.
Ca Miểu Thủy không đồng ý, đối với triều đình thì đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565391/chuong-959.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.