Phủ thành Bắc châu, sau khung cửa sổ tòa tháp cảo, Bành Hựu Tại ngắm nhìn cả tòa phủ thành.
Phong Ân Thái leo lên tháp đến bên cửa sổ:
“Sư huynh, đã xác nhận rồi, Nam châu thật sự sắp bình định.”
Bành Hựu Tại lặng im một lúc rồi chậm rãi nói:
“Nay xem ra rời khỏi Nam châu chưa chắc là việc xấu.”
Phong Ân Thái hiểu ý của Bành Hựu Tại nhưng không dám khẳng định rốt cuộc là chuyện tốt hay xấu, vì sự việc biến đổi quá bất ngờ.
Lúc Thiên Ngọc môn mới bị đá ra Nam châu đến Bắc châu có thể nói là hận Ngưu Hữu Đạo nghiến răng, xem tình huống lúc đó Bắc châu không tốt bằng Nam châu. Họ mới đến đã phải đối mặt tình hình giằng co với đại quân nước Hàn, họ không có cách nào, bị buộc bất đắc dĩ, vì tình thế căng thẳng nên không rảnh tìm Ngưu Hữu Đạo tính sổ.
Sau đó biết Ngưu Hữu Đạo gặp chuyện, Thiên Ngọc môn rất vui vẻ la hay.
Ai ngờ quay đầu người ngựa Nam châu trực tiếp công chiếm địa bàn ba quận Định châu, mở rộng địa bàn, triều đình còn mặc nhận.
Thế là có người hối hận nói tại sao Đại Thiền sơn có thể ở chung tốt đẹp với Ngưu Hữu Đạo mà chúng ta thì không thể, nếu không thì ích lợi ba quận đã thuộc về Thiên Ngọc môn, không cần bị đuổi đến Bắc châu.
Lúc ấy có nhiều người hối hận.
Ai ngờ chưa hối hận bao lâu bên trong nước Yến nổi lên phản loạn, giờ Nam châu ra binh bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565385/chuong-953.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.