Không ngờ đối phương không thèm nể mặt mũi trước mặt mọi người, Tiết Khiếu nghiêm mặt nói:
"Châu Nam của ngươi? Vương gia, đây là tên trọng phạm đã giết Yến sứ của triều đình sao? Không phải đã cắt đứt quan hệ với Vương gia sao? Sao lại xuất hiện ở đây?"
Ngưu Hữu Đạo chống kiếm trước người, cười gằn:
"Miệng lưỡi sắc bén lắm. Còn dám dông dài, ngươi có tin ta giết ngươi mà triều đình còn không dám đánh rắm hay không! Đến rồi còn muốn đi?"
Lời ấy chứng tỏ không thèm để triều đình vào trong mắt, có thể nói là khinh nhờn triều đình trước mặt mọi người.
Lam Nhược Đình đang bàn giao cho quan chức theo thuyền thấy tình huống không ổn liền mau chóng chạy tới.
Thương Triêu Tông biểu hiện quái dị, hiểm khi thấy Ngưu Hữu Đạo ngang nhiên hung hăng như vậy.
Quản Phương Nghi đầu cắm trâm vàng hơi nhíu mày, quạt tròn trong tay chậm rãi vung vẩy.
Sắc mặt Tiết Khiếu kịch biến, quả nhiên không còn dám nhiều lời, lòng liên tục kêu khổ. Y không muốn đến, triều đình càng ép y đến.
Chưởng môn Cái Hoan của Thiên Hoa động phủ, chưởng môn Vạn Khinh Yên của Tiên Vân phái lập tức đến cạnh bảo hộ Tiết Khiếu. Vạn Khinh Yên trầm giọng nói:
"Ngưu Hữu Đạo, ngươi đừng nên quá kiêu ngạo."
Ngưu Hữu Đạo:
"Làm sao, hai vị cũng muốn ở lại cùng y luôn thể?"
Hầu như cùng lúc, nam tử áo hoa chắp tay cất bước, khoan thai tới gần. Cái Hoan và Vạn Khinh Yên rõ ràng tỏ vẻ e ngại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565359/chuong-927.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.