“Không thể từ chối.” Ngưu Hữu Đạo khoát tay: “Nếu gã thật sự có vấn đề, nhất định sẽ để mắt đến tiền bối, tiếp tục để gã mua, không được đánh rắn động cỏ.”
Vân Cơ không đồng ý: “Phát xuống một lần còn chưa đủ, còn phải phát xuống cho tiểu yêu lần nữa sao? Chuyện này không được bình thường.”
Ngưu Hữu Đạo nói: “Sau khi phát xong đống linh đan này, tiền bối lập tức phái nhân thủ Độ Vân Sơn bí mật đến quận Thanh Sơn của ta. Chuyện mượn binh, chỉ sợ làm giả hóa thật rồi.”
Vân Cơ sửng sốt, chợt hiểu ra ý của hắn. Muốn bên này xuất ra yêu tu, chính là thù lao cho Ngưu Hữu Đạo, lập tức gật đầu: “Ta hiểu ý của ngươi.”
Ngưu Hữu Đạo nói: “Nhớ, không được gióng trống khua chiêng, phải bí mật đến đó, càng bí ẩn đối phương lại càng không dễ hoài nghi. Bên phía của ta có người cấu kết với gã, gã tất nhiên sẽ biết được tin tức. Chuyện linh đan, tiền bối cũng không cần phải lo lắng. Mấy môn phái của ta có đủ linh đan cho tiền bối dùng mà không gây hoài nghi.”
Hai người to nhỏ thương lượng một hồi. Sau khi gỡ mọi rắc rối một cách thỏa đáng, Vân Cơ nhẹ nhàng thở ra, đột nhiên hỏi: “Vì sao ngươi lại giúp ta? Ngươi không sợ gây phiền phức cho mình sao?”
“Đương nhiên là sợ, nhưng ta cũng không thể thấy phiền phức liền tránh.”
“Được, ngươi đúng là người bạn đáng để ta kết giao.”
“Bạn? Ta và con trai tiền bối kết bái huynh đệ, chúng ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565346/chuong-914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.