Vẻ mặt Hạo Vân Đồ vặn vẹo không biết ra hình dáng gì, hai mắt tản ra vẻ sợ hãi, rõ ràng không rét mà run, nuốt khan nước bọt, giọng run run: “Lắp gân cốt heo vào cơ thể lão ngũ?”
Bộ Tầm gật đầu: “Đúng vậy!”
Hạo Vân Đồ: “Như vậy có thể chữa khỏi chân lão ngũ?”
Bộ Tầm nói: “Vô Tâm kia nói phải nghỉ ngơi nửa năm mới có thể hồi phục.”
Hạo Vân Đồ: “Vậy sau này có phải lão ngũ thành nửa người nửa heo không?”
“Cái này...” Bộ Tầm lắc đầu: “Lão tâm không biết, có điều quá trình này suýt chút nữa làm lão nô buồn nôn, lông tơ dựng hết cả lên.”
Đừng nói y nhìn, Hạo Vân Đồ chỉ nghe cũng buồn nôn, trong dạ dày cứ cuộn trào, cứ nghĩ tới tình hình tương lai của lão ngũ, trên người gã nổi hết da gà, không kìm được run lên, nói: “Quỷ y! Chả trách người ta xưng là Quỷ y. Được rồi. Vô Tâm gì đó thôi đi, trẫm không muốn gặp hắn nữa. Đốt thêm chút lửa đi.”
“Vâng!” Bộ Tầm lập tức quay người phân phó người làm theo.
.............
Bên ngoài trời đông giá rét, nước đóng thành băng, nhưng trong phòng lại ấm áp như xuân.
Vô Tâm từ phủ thân vương Từ Thắng trở về cũng không nghỉ ngơi, đến nội đường có đặt tượng đất được mô phỏng giống người thật, dùng tấm vải phủ hai mắt lại.
Quách Man đặt đồ trong tay xuống, kinh ngạc hỏi: “Tiên sinh, mệt nhọc cả ngày rồi, sao không nghỉ ngơi một chút?”
Sắc mặt nàng ta cũng rất khó coi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565332/chuong-900.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.