Mấy người của Đại Thiện sơn đổi sắc mặt, đều nghe ra sát ý trong mấy lời này, lập tức đề phòng chung quanh. Có điều, nhìn tình hình hiện giờ, họ cảm thấy cũng chưa chắc có thể làm gì được họ. Thực lực của họ không phải đồ trang trí cho vui!
Hoàng Liệt mặt đen lại nói:
"Lão đệ, ta có thể thề với trời, Đại Thiện sơn ta không có bất kỳ cấu kết nào với triều đình, càng không làm ra bất kỳ chuyện bất lợi nào đối với lão đệ! Chẳng lẽ lão đệ mời ta đến đây xem lễ nặng chính là cái này? Lão đệ đừng nên trúng kế ly gián của kẻ khác!"
Hai tay chống kiếm, Ngưu Hữu Đạo vẻ nghiền ngẫm:
"Cho dù thật sự bị kẻ khác nói, nhưng ta vẫn không tin Đại Thiện sơn có thể làm như vậy đối với ta. Tình huống trước mắt của châu Nam không cho phép! Ta cũng nghi ngờ có kẻ đang ly gián chúng ta."
Hoàng Liệt:
"Lão đệ có thể nghĩ như vậy, lòng ta rất an ủi!"
Tuyói như vậy, người của Đại Thiện sơn vẫn lộ vẻ đề phòng.
Đúng lúc này, Đoạn Hổ bỗng chỉ lên trời:
"Đạo gia, mau nhìn!"
Mọi người nhìn theo hướng gã chỉ, thấy trên cao có mười mấy điểm đen, rõ ràng có người đang cưỡi chim cỡ lớn bay tới.
Ngưu Hữu Đạo cất bước tới lan can, hơi híp mắt, buông một tay khỏi kiếm, nhẹ nhàng nâng lên!
Lôi Tông Khang thấy thế liền xoay người, phất tay ra hiệu cho người bên dưới lầu cao.
Trong một sân viện khác, nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565293/chuong-861.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.