Bách Lý Yết hơi nhíu mày trầm ngâm một lúc, lấy một cái hộp dài trong tay áo đưa cho ông ta.
Công Tôn Bố nhận, vừa nhìn là biết trứng của kim sí, dĩ nhiên đối phương muốn xây dựng đường dây liên lạc bí mật với mình.
“Thân phận và điều kiện của ngươi, mỗi ngày có không ít tin tức qua tay, kim sí trên tay ngươi lui tới sẽ không ai nghi ngờ. Vẫn là câu nói kia, ngươi nên làm cái gì thì làm cái đó, chúng ta sẽ không dễ dàng quấy rầy ngươi, một khi có việc hỏi thăm, hi vọng ngươi biết gì nói nấy, nếu không hậu quả ngươi cũng biết.” Bách Lý Yết hơi cảnh cáo.
Thứ trong tay lúc này làm Công Tôn Bố cảm thấy tựa như nặng vạn cân, khó khăn gật đầu: “Rõ!”
Khách không ngồi lâu liền đi.
Công Tôn Bố tiễn người ra khỏi lầu các trong lòng hơi mất mát...
Trong sơn trang, Viên Cương đi ngang qua Trang Hồng, Viên Cương thấy cũng chỉ hơi gật đầu chào hỏi, lướt qua Trang Hồng đang dừng bước, lại chậm rãi quay đầu nhìn hắn ta một cái.
Viên Cương đi vào trong nhà bếp sơn trang, nhìn chúng tăng Nam Sơn tự đang bận rộn cho bữa cơm hôm nay.
“Viên gia.” Ngô Tam Lượng đứng ở cửa chào hỏi, phòng bếp là cấm địa của Nam Sơn tự, ngoài Ngưu Hữu Đạo và Viên Cương, Viên Phương sống chết không để ai tiến vào.
Ngay cả Ngô Tam Lượng người cũ bên cạnh Ngưu Hữu Đạo cũng không cho phép vào đây, phàm là nơi được Viên Phương dán biển “Nam Sơn tự”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565283/chuong-851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.