Chương trước
Chương sau
Vô Tâm không nói thêm nữa, sau khi rửa tay đi vào trong đình, bảo Quách Mạn đưa bút mực nghiên giấy tới, đích thân bắt tay vào viết xuống một toa thuốc, giao cho Hạo Vân Thắng: "Chân của ngươi là vết thương cũ, không nên trực tiếp bắt tay vào chữa trị, dựa vào đơn thuốc nấu thang thuốc, mỗi ngày sớm tối ngâm một canh giờ, đem mạch máu kinh mạch vết thương cũ giãn ra. Ba ngày sau, ngươi lại đến đây, ta xem tình hình một chút lại quyết định phương thức trị liệu."

Hạo Vân Thắng như nhặt được của quý hai tay nhận lấy, liên tục gật đầu: "Nhất định tuân theo lời dặn dò của tiên sinh."

Dáng vẻ đó còn cung kính hơn khi nhận thánh chỉ của Hoàng đế.

"Tiễn khách!" Vô Tâm dứt lời cầm đũa ăn cơm.

Quách Mạn vươn tay tiễn khách, Quách Vân Thắng nhìn nhìn thức ăn đơn giản trên bàn, chủ động tâng bốc nói: " Thức ăn của tửu lâu này không xứng với tiên sinh, ăn uống sau này của tiên sinh, bổn Vương sẽ cho người chú tâm chuẩn bị, đúng giờ đưa đến."

Vô Tâm: "Không cần."

Hạo Vân Thắng đành phải thôi, có điều vẫn ra hiệu tuỳ tùng bên cạnh lấy một tờ kim phiếu ra, trăm ngàn kim phiếu để trên bàn: "Một chút tâm ý, tiên sinh đừng chê."

Cái này, Vô Tâm ngược lại không từ chối, chậm rãi ăn cơm của mình.

"Mời!" Quách Mạn lần nữa đưa tay tiễn khách.

"Được được được, tiên sinh ăn từ từ, bổn Vương không quấy rầy nữa." Hạo Vân Thắng lui về sau khom người cáo từ, sau khi ra khỏi viện, cũng không quên chắp tay cảm ơn Quách Mạn.

Sau khi Quách Mạn quay lại ngồi ở đối diện Vô Tâm cùng nhau dùng bữa.

Vô Tâm chỉ chỉ kim phiếu trên bàn: "Ngày thường chỗ nào cần dùng tiền, ngươi giữ lấy."

Quách Mạn xấu hổ vì trong túi rỗng tuếch, ít nhiều gì cũng hiểu được tác phong của đối phương, nói là làm, không cần khách khí, kim phiếu đến tay gật một cái, không khỏi chậc chậc hai tiếng

Tuỳ tiện làm một chút, vẫn chưa khẳng định có thể chữa khỏi hay không, cũng không nói là bao nhiêu tiền, người ta đã chủ động dâng lên trăm ngàn kim tệ, số tiền kiếm được này không khỏi có chút quá dễ dàng rồi, đích thật là so với nàng làm tán tu tốt hơn nhiều.

......

Anh Vương phủ, sau bữa tối, Hạo Chân chủ động mời Thiệu Liễu Nhi đi tản bộ trong hoa viên.

Thiệu Liễu Nhi biết y nhất định có chuyện gì đó, cùng đi, chờ đợi.

Quả nhiên, sau khi men theo nửa vòng, Hạo Chân hỏi: "Liên lạc với ca ca của ngươi như thế nào rồi?"

Thiệu Liễu Nhi: "Liên lạc rồi, hắn ta không nói gì, chỉ bảo ta tự mình chăm sóc tốt cho bản thân."

"Ừm!" Hạo Chân gật đầu: "Liễu Nhi, ngươi là người thông minh, có những lời không cần ta phải nói nhiều, sau này liên lạc với ca ca ngươi nhiều hơn."

Thiệu Liễu Nhi: "Thiếp hiểu."

Hai người không có chung đề tài gì, sau đó thật sự trở thành đi dạo, sau khi lại tản bộ nửa vòng, Thiệu Liễu Nhi chủ động tìm lời nói: "Vương gia, nghe nói đệ tử Quỷ Y đến Tề Kinh rồi."

Hạo Chân: "Tên là Vô Tâm gì đó, tên là lạ, không giống như là tên thật."

"Thiệu Liễu Nhi: "Nghe nói không ít quan lại quyền quý phái người gửi thiếp bái kiến, làm có cửa nhà tên Vô Tâm kia bị chắn lại."

Hạo Chân: "Có thể hiểu được, có người có lẽ thật sự là muốn chữa bệnh, phần nhiều vẫn là muốn lôi kéo giao tình."

Thiệu Liễu Nhi: "Có những loại bệnh, tu sĩ dựa vào pháp lực cũng trị không nổi.Sinh lão bệnh tử không thể tránh khỏi, có danh y như thế, bất kể có bệnh hay không, có gia đình giàu có nào không muốn nhờ y kiểm tra giúp, đều muốn kết giao, nghe nói trưởng công chúa Kim Châu nước Triệu trúng kỳ độc trong người cũng bị y hoá gaiir ròi, Vương gia vì sao không gửi danh thiếp, quen biết người như vậy sẽ không có chỗ xấu, nếu như Vương gia cảm thấy không tiện, thiếp lấy danh nghĩ của mình gửi thiếp bái kiến được không?"

Hạo Chân: "Tính cách của người này dường như có chút cổ quái, không dễ giao tiếp, trong cung còn chưa có phản ứng, vẫn còn quan sát, chúng ta cũng không cần góp thêm náo nhiệt kia nữa. Vừa mới nghe nói, sau khi vị hoàng thúc Tây Viện kia bái kiến qua vị kia, phái một đám nhân mã đem đám người trong hẻm dọn sạch rồi, không cho người quấy rầy đệ tử Quỷ Y, vì thế đắc tội không ít người. Trước tiên xem thử tình hình rồi nói tiếp đi."

Thiệu Liễu Nhi gật đầu: "Vương gia nói đúng, thiếp hiểu rồi. Oẹ..."Nàng ta đột nhiên tay ôm ngực, dáng nôn khan.

Hạo Chân kinh ngạc: "Như thế nào rồi? Thân thể không khoẻ?"

Vẻ mặt Thiệu Liễu Nhi ngượng ngùng: "Vương gia, không có chuyện gì, pháp sư xem qua rồi. Pháp sư nói, thiếp mang thai rồi."

Hạo Chân sửng sốt, mặt lộ vẻ nghi ngờ: "Đại sự như thế, vì sao chưa có ai nói với bổn Vương?"

Răng ngà Thiệu Liễu Nhi cắn cắn môi: "Là thiếp bảo bọn họ không được nói."

Nàng ta muốn gặp đệ tử Quỷ Y kia, cũng có chút ý nghĩ nhờ người ta giúp kiểm tra, tuy nói trong nhà có tu sĩ, nhưng thân là nữ nhân dù sao cũng là lần đầu trải qua chuyện này, trong lòng có chút thấp thỏm, lúc đại phu tốt hơn giúp kiểm tra xem xem càng có thể an tâm hơn.

Thấy dáng vẻ của nàng ta, Hạo Chân rất nhanh hiểu rõ, là muốn cho bản thân một niềm vui, bằng không tu sĩ trong phủ sẽ không giúp che giấu, lúc này mỉm cười một cái, vươn tay nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng ta, ôn hoà nói: "Đêm nay sẽ không có chuyện khác, bổn Vương bồi ngươi thật tốt, ngày mai theo bổn Vương cùng nhau vào cung, báo tin vui cho phụ hoàng."

"Ừm!" Thiệu Liễu Nhi ôn nhu gật đầu.

Phu thê hai người, đều là một thân y phục hoa lệ, nắm tay nhau dạo chơi dưới ánh chiều ta trong hoa viên.

....

Cung thành sừng sững, Bộ Tầm chắp tay đứng trên tường thành, phóng tầm mắt về phía ánh chiều tà nơi chân trời.

Bộ Phương lên trên thành, đi đến bên cạnh ông ấy: "Sau khi Tây Viện đại vương hồi phủ, hạ nhân lập tức tìm kiếm một số dược liệu khắp nơi, xem tình hình, đệ tử Quỷ Y kia có lẽ là giúp Tây Viện đại vương chẩn trị rồi."

"Cái chân đó của lão thiếu đi thứ đồ, qua nhiều năm như vậy rồi, cũng đã định hình, chẳng lẽ đệ tử Quỷ Y kia còn có thể giúp lão mọc lại ra lần nữa?" Bộ Tầm có chút kỳ quái.

Bộ Phương: "Khóc xác định, phải xem tình hình phía sau mới có thể phán đoán, nếu như nóng lòng muốn biết rõ tình hình, có lẽ có thể trực tiếp tìm Tây Viện đại vương để hỏi."

Bộ Tầm nói: "Trước tiên cứ mặc kệ lão. Đệ tử Quỷ Y đó, tra rõ lai lịch hay chưa?"

Bộ Phương: "Thực sự là không dễ tra, Quỷ Y vốn là người thần long thấy đầu không thấy đuôi, từ trước đến nay luôn thần bí, chúng ta ngay cả tung tích của Quỷ Y cũng không cách nào nắm được, đệ tử này bên cạnh ông ta đột nhiên xuất hiện, lai lịch xuất thân tất cả đều không rõ, Giáo Sự Đài ngay cả một chút manh mối cũng không có, căn bản không biết nên bắt đầu từ đâu. Manh mối đã biết là y từng theo Quỷ Y xuất hiện qua một lần ở phủ Thứ Sử Kim Châu, cái này có thể chứng minh y đích thực là người của Quỷ Y, không tính là manh mối điều tra gì."

Bộ Tầm nhìn về phương xa từ từ nói: "Người phụ nữ bên cạnh y thì sao?"

Bộ Phương: "Lai lịch của người phụ nữ này ngược lại đã làm rõ một chút, tên là Quách Mạn, chẳng qua là một tán tu của giới tu hành mà thôi, mới tu vi Luyện Khí kỳ, nghe nói là đồ đệ của một tán tu nào đó đã chết, trước mắt tra đến có hai huynh đệ kết nghĩa. Người phụ nữ này thật sự không tính là nhân vật gì, cũng không biết làm sao có thể ở cùng một chỗ với đệ tử Quỷ Y. Giáo Sự Đài đang cho người truy xét hai huynh đệ kết nghĩa kia của nàng ta, tìm được hai người này có lẽ có thể tra ra chút manh mối, đoán chừng có không ít người tìm hai người này!"

Bộ Tầm: "Bệ hạ hâm mộ danh tiếng, muốn gặp mặt đệ tử Quỷ Y này, chúng ta không thể để người nào cùng đặt bên cạnh Bệ hạ, xảy ra chuyện ai cũng không thể gánh nổi trách nhiệm, phải nhanh chóng làm rõ!"

"Vâng! " Bộ Phương chắp tay lĩnh mệnh.

...

Yến Kinh, Cao Thiếu Minh chui xuống xe ngựa ngẩng đầu nhìn cánh cửa to lớn của căn nhà, thở dài một hơi.

Phát sinh sự việc như thế, Yến Kinh bên này nhất định muốn biết rõ tình hình cụ thể, gọi y trở về gấp, vừa đến kinh thành ngay cả nhà cũng chưa về, trực tiếp bị dẫn đến công đường tra hỏi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.