Quản Phương Nghi bỗng nhiên hiểu ra. Bàn cờ này nhìn như đơn giản, nhưng thực ra bên trong lại tinh vi, trong ngoài lẫn lộn khiến bên này nhìn có vẻ như đang lâm vào tình thế nguy hiểm nhưng thật ra sóng gió khó xâm. Bà ta không nhịn được mà khinh bỉ: "Ngươi, cái người này thật quá đen tối."
Mắng thì mắng vậy thôi chứ thực ra trong lòng bà ta hiểu rõ, đây là điển hình cho việc tìm đường sống từ chỗ chết, người bình thường tránh mạo hiểm còn không kịp, nào dám chủ động chui vào nguy hiểm. Giở trò kiểu này không chỉ cần đến thủ đoạn mà còn phải có đủ dũng khí bình tĩnh và tỉnh táo để khỗng chế mới được.
Hiểu rõ rồi thì bà ta cũng yên lòng.
Ngẫm lại thì thấy rằng nếu không đi một bước này, nếu Ngưu Hữu Đạo nói trước với bà ta thì phỏng chừng đã dọa bà ta một trận đấy. Loại chuyện này một khi không cẩn thận sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn ngay, quả thực là liều mạng, bà ta không làm nổi, muốn phản đối mạnh mẽ.
...
Hoàng cung Tấn quốc ít có vẻ lộng lẫy, màu sắc đa phần là màu đen.
Trong nội điện, một nam nhân trung niên có hàng lông mày dài chạm đến tóc mai và có hàm râu quai nón đang đứng trước bản đồ, mặc y phục màu đen, thân hình vạm vỡ, cặp mắt hổ chằm chằm vào bản đồ lóe lên tia sáng.
Người này chính là Thái Thúc Hùng - hoàng đế Tấn quốc.
Một tên thái giám cầm một tờ giấy đứng phía sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565225/chuong-793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.