Ngưu Hữu Đạo quày đầu nhìn bà ta, hỏi: "Ngươi không sao chứ?"
Quản Phương Nghi nhìn chăm chú vào Ngân Nhi, vừa giận vừa sợ nói: "Có thể không có việc gì sao? Trên tay lão nương tổng cộng có ba tờ Thiên Kiếm phù, dùng mất hai tờ, lại còn toàn dùng vì nàng ta. Hiwn nữa thương thế của bọn Trần Bá, nếu không phải ta có thánh dược chữa thương là Thiên Tế đan, mạng bọn họ chỉ sợ là không giữ được. Tốn mấy viên Thiên Tế đan và mấy tờ Khai Sơn phù những cái này ngươi tính như thế nào đây?"
Bà ta tính hết tất cả lên đầu Ngân Nhi.
Ngưu Hữu Đạo giơ ngón tay chỉ lên không trung: "Đều là ngươi."
Quản Phương Nghi ngẩng đầu nhìn lên, bà ta ngạc nhiên, trên không có mười con phi cầm cỡ lớn đang bay lượn, trong có ba con Xích Liệp điêu, đôi mắt to không khỏi chớp chớp.
"Nói thật dễ nghe, lát nữa còn không phải là ngươi thích xử trí như thế nào thì xử trí như thế đó sao." Quản Phương Nghi cười khinh bỉ hai tiếng.
Ngưu Hữu Đạo: "Nhanh thu dọn đi, xem còn tên nào sống xót không, không nên để tên nào sống sót, hủy thi diệt tích."
Quản Phương Nghi quay người quan sát bốn phía những chỗ mà Ngân Nhi vừa nãy đã hạ gục bọn thích khách, rồi xoay lại hỏi: "Có nên vạch khăn che để nhìn mặt bọn họ để điều tra thêm về lại lịch không?"
Ngưu Hữu Đạo vừa hóa giải yêu lực bên trong cơ thể Ngân Nhi, vừa nói: "Không cần phải vậy, tốc độc phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565220/chuong-788.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.