Mấu chốt là đối mặt với thích khách cao thủ thế này, Viên Phương không thể giúp được gì, chỉ có thể trang trí, Ngân Nhi thì chẳng có chút phản ứng, gần như chỉ đứng nhìn.
Hai người chẳng những giúp không được gì, Trần Bá còn phải nghĩ cách bảo vệ, hai quyền khó địch bốn tay, huống hồ là mười cao thủ vây công.
“Keng!” trên người Viên Phương chịu thêm một kiếm, bị đánh gnax trên mặt đất, y phục trên người có thêm nhiều vết rách, khóc như sói tru:”Ngân Nhi, mau ra tay!”
Hắn ta sắp khóc rồi, trọng điểm bảo vệ của Trần Bá là Ngân Nhi, vậy thì chắc chắn hắn ta tương đối xui xẻo.
Mặt cặp giới đao bị người ta đánh bay, miệng chảy máu, trên người chịu mười mấy kiếm.
Hắn ta thật sự rất muốn hỏi Trần Bá mắt có mù không, nàng ta cần ngươi bảo vệ sao? Người ngươi cần bảo vệ là ta đây này!
Thật ra những kẻ rút đao giết đến chỗ Viên Phương đều khá bất ngờ, lão gia hỏa này đao phương bất nhập?
Viên Phương lần này thật sự không nuốt trôi nữa, ôm lấy đùi Ngân Nhi không chịu buông: “Ngân Nhi, ngươi mau...” Lời còn chưa dứt, ngẩng lên nhìn thì vẻ mặt cứng đờ, mái tóc bạc đang bay phấp phới.
Coong! Một tiếng vang giòn.
Viên Phương tận mắt nhìn thấy một bảo kiếm đang đâm tới thì cứ thế mà bị chặn lại bởi móng vuốt màu bạc sắc bén.
Sử Kiếm giả dùng sức lại không thể làm lay động chút nào, vẻ mặt vô cùng khiếp sợ.
Móng vuốt vung lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565218/chuong-786.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.