“Miệng ngươi thật là ngọt!” Bộ Tầm cười cười, bước lên, quan sát một chút: “Nghe nói ngươi vẫn còn ở Băc Châu, đột nhiên lại xuất hiện ở đây, ta còn tưởng có người giả mạo. Vô cớ hiến ân cần, nói đi, chuyện gì?”
Ngưu Hữu Đạo hất cằm chỉ tuỳ tùng sau lưng y.
Bộ Tầm khua khua tay, người không liên quan lập tức lui ra ngoài.
Ngưu Hữu Đạo không ngồi, cũng không mời đối phương ngồi. Thời gian rất gấp, hắn nói thẳng: “Đại tổng quản, ta sẽ không nói nhiều, ở Kinh thành này, không có chuyện gì có thể gạt được ngài. Hẳn là ngài đã biết Thiệu Bình Ba đến Kinh thành?
Bộ Tầm cười lạnh nhạt: “Cắn mãi không thả! Hai người các ngươi cứ nhất định phải tranh nhau làm gì? Lần trước, ngươi cướp chiến mã của người ta đi, người ta còn không tìm ngươi tính sổ đâu.”
“Nói thật, ta và y có thù, ngươi giúp ta một việc, cho ta mượn đầu y dùng một lát.”
“Ngươi chạy đến trong cung, nói đùa bạo miệng như thế, có thích hợp sao?”
“Bắc Châu!” Ngưu Hữu Đạo trịng trọng đáp: “Nếu không muốn Bắc Châu đại loạn thì giao đầu y cho ta!”
Hiện giờ tầm mắt của hắn đã hơn lúc trước, hắn đã hiểu lúc trước đối phương để???. Nói trắng ra, trước mắt nước Tề cần bốn nước phía đông ổn định, đột nhiên con hổ nước Tấn kia lại nhảy ra muốn gặm hai cái.
Bộ Tầm giả bộ như không hiểu: “Y chết, sợ là Bắc Châu loạn càng nhanh đi!”
“Y chạy trốn đến đây là bị ta đuổi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565209/chuong-777.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.