Lam Nhược Đình từ bên ngoài vào, nhìn tình hình trong phòng, nắm quyền ho khan một tiếng.
Mọi người quay đầu lại nhìn, Mông Sơn Minh biến y có việc, nói:
"Các ngươi ra ngoài hội nghị trước, lát nữa nói sau."
"Vâng!" Các viên tướng lĩnh đồng thời chắp tay xin cáo lui.
Chờ mấy người đi ra ngoài, Lam Nhược Đình lấy một lá thư trong tay áo ra, đưa cho Thương Triêu Tông:
"Vương gia, đạo gia gửi thư, nhắn chúng ta chiêu hàng Thiệu Đăng Vân!"
"Tặc phản quốc, há có thể tha cho lão ta!" Thương Triêu Tông giận dữ nói, cầm lấy thư, lập tức cúi đầu xem.
Mông Sơn Minh ngờ vực:
"Chiêu hàng Thiệu Đăng Vân?"
Lam Nhược Đình gật đầu:
"Trong thư không nói rõ chi tiết, chỉ nói Thiệu Bình Ba đã rời châu Bắc bỏ chạy. Châu Bắc sắp có đại biến, có thể thừa lúc vắng nhà mà vào. Đạo gia nhắn chúng thử dùng tình cũ chiêu hàng Thiệu Đăng Vân."
Mông Sơn Minh hồ đồ:
"Một nam một bắc, xa xôi cách trở, đầu đuôi không thể quản hết. Lui một bước mà nói, lúc này chiêu hàng chẳng phải tự làm phiền bản thân, triều đình há có thể ngồi nhìn không?"
Thương Triêu Tông xem xong thư, đưa cho Mông Sơn Minh, tâm tình yên tĩnh hơn không ít, cau mày:
"Trong thư có nói Thiệu Đăng Vân còn nhớ tình nghĩa năm xưa với phụ vương, có thể dùng đó để mời chào, cũng không phải là bảo Thiệu Đăng Vân thực sự đầu hàng, mà là ngầm quy thuận, chờ tương lai!"
Mông Sơn Minh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565200/chuong-768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.