Giọng nói của Triều Thắng Hoài lập tức lớn hơn: “Ngưu huynh, Vạn Thú môn ta cũng đâu muốn nhìn thấy chuyện như vậy, nhưng chuyện đột nhiên xảy ra, ai mà biết trước chứ? Đệ tử bổn môn muốn bẩm báo truy cứu, cũng là do Hồng Nương ngăn lại, còn nói là bà ta tự nguyện. Đương sự không truy cứu, Vạn Thú môn có cần phải làm lớn chuyện rồi mang tiếng ác không? Ta cảm thấy, Hồng Nương là người biết đại thế, phân rõ nặng nhẹ. Ngưu huynh, ngươi cũng không thể làm loạn được.”
“Không còn chuyện gì khác thì cút cho ta!
“Này, ngươi uống lộn thuốc hả, tự dưng trút giận lên người ta làm gì?”
“Cút!”
“Được rồi, ngươi bớt giận, tỉnh táo lại một chút, tuyệt đối đừng làm loạn.”
Đằng sau đám dây nho rũ xuống trên vách núi truyền đến tiếng động lạ, sau đó không còn động tĩnh của Triều Thắng Hoài, chắc là đã đi rồi.
Ngưu Hữu Đạo bước đến bên khe suối, nhìn vầng trăng khuyết phản chiếu dưới làn nước.
Một lát sau, Ngưu Hữu Đạo quay đầu thật mạnh, chỉ thấy một bóng người rơi xuống bên cạnh, không phải ai khác, chính là Cừu Sơn. Ngưu Hữu Đạo chợt lo lắng, không biết cuộc gặp mặt của hắn có bị lộ không.
“Đêm hôm khuya khoắt, một mình ngươi đứng đây làm gì?” Cừu Sơn cười hỏi.
Ngưu Hữu Đạo hừ một tiếng: “Người của ta bị đánh, đứng đây một mình phát ti3t không được sao?” Hắn lảng sang chuyện khác.
“Haiz!” Cừu Sơn thở dài. Thật ra ông ta đến đây cũng là vì việc này.
Chuyện Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565160/chuong-728.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.