Triệu Thắng Hoài nhanh chóng lui về, cũng không phải không nỡ đem tiền trong tay trả về, mà là sợ Ngưu Hữu Đạo trở mặt thật sự tìm tới Vạn Thú môn, vội vàng giải thích nói: "Ta không phải ý này. Sự việc lần này kinh động đến sư môn, ta chỉ là lo lắng quay về chưa chắc có thể báo cáo kết quả."
Ngưu Hữu Đạo: "Đó là chuyện nội bộ của Vạn Thú môn ngươi, không đến phiên ta làm chủ, ngươi nói với ta vô dụng. Huyễn Giới sắp đóng lại rồi. Có việc để nói sau. Triều huynh, tranh thủ trước khi ta thay đổi chủ ý, nhanh chóng rời đi, tính kiên nhẫn của ta có hạn!"
Triệu Thắng Hoài âm thầm cắn răng, chắp tay: "Được, hi vọng Ngưu huynh nói lời giữ lời, cáo từ."
Ai ngờ vừa mới quay người, Ngưu Hữu Đạo lại nhắc nhở một câu: "Ta ở khách điếm Thiên Vận đợi tin tốt của Triều huynh."
Triều Thắng Hoài dừng bước một chút, chợt bay vút đi.
Ngưu Hữu Đạo đưa mắt nhìn, hơi híp mắt lại, vừa quay đầu lại, lập tức đối mặt với ánh mắt thuần khiết kí của Ngân Nhi, lại nhìn y phục bị kéo níu lại, "Aizzz!" thở dài một tiếng: "Không suy nghĩ thêm một chút, thật sự muốn đi theo ta?"
Ngân Nhi nghiêm túc gật đầu: "Đi!"
Ngưu Hữu Đạo gãi đầu một cái: "Vậy ngươi có thể buông tay ta ra trước không?"
Ngân Nhi lập tức không vui, bĩu môi, lắc đầu, tỏ ý không muốn.
"Vậy thì đi thôi!" Ngưu Hữu Đạo dở khóc dở cười, vẻ mặt bất đắc dĩ, bị người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565129/chuong-697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.