Đệ tử nói: “Mấu chốt là Triệu Hùng Ca có quan hệ không rõ ràng với đám dư nghiệt Ma giáo, vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.”
Khóe miệng Triều Kính nhếch lên một chút, ngữ khí vẫn mềm xuống: “Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, cẩn thận một chút, đừng để người ta biết chúng ta mang người Thượng Thanh tông đi.”
“Rõ!”
“Còn nữa, kẻ thù với không kẻ thù gì đó, không ai nhìn thấy, không có chứng cứ, mấy chuyện không rõ thực hư không nên nói lung tung.”
“Đệ tử hiểu!” Đệ tử kia gật đầu đáp, trong lòng biết ý lão, nếu nói Triều Thắng Hoài vì thù riêng gây ra chuyện lớn như vậy sẽ khó ăn nói với tông môn.
Xác định không còn dặn dò gì khác, gã nhanh chóng xoay người đi bàn giao và sắp xếp...
Trong bóng tối phía xa, nơi có thể nhìn thấy rõ tình hình trên vách núi trong rừng rậm cổ xưa.
Ngụy Đa nhìn thấy đám Thượng Thanh tông bị đưa đi liền không kìm được, vừa định lao ra đòi công đạo liền bị một bàn tay ấn xuống.
Trần Bá nhấn vai gã, thấp giọng cảnh cáo: “Không nên vọng động!”
Trước đó thấy Ngưu Hữu Đạo có thể gặp nguy hiểm, Ngụy Đa cố chấp chạy đi cầu viện nhưng căn bản không gặp được người quen nào, trong lúc nhất thời không biết đi đâu tìm người hỗ trợ, gã cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể ra khỏi huyễn giới tìm Trần Bá và Hứa Lão Lục ở ngoài, hy vọng hai người có thể có cách.
Trần Bá và Hứa Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565112/chuong-680.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.