La Nguyên Công nhắc nhở:
"Có phải Ngưu Hữu Đạo cũng ở..."
Ông ta nói một nửa thì dừng. Mọi người nhìn về phía Đường Nghi, chỉ thấy Đường Nghi căng thẳng nhìn chằm chằm.
Ngụy Đa nắm chặt tay, mắt đầy khủng hoảng. Đã thấy Ngưu Hữu Đạo và các đệ tử Vạn Thú môn kia đi vào trong, cũng nghi Ngưu Hữu Đạo tám chín phần mười đang rơi vào tuyệt cảnh La Sát triều.
"Chúng ta không thể chờ mãi, phải nghĩ cách cứu hắn!" Ngụy Đa cấp bách, lại có thể nói được một câu cực kỳ có thứ tự.
Mọi người ngạc nhiên nhìn sang, còn tưởng nghe lầm, nhưng mà y nói không sai.
Tô Phá:
"Làm sao cứu? Chúng ta chỉ cần chạy ra là chết ngay."
"Không thể mặc kệ, ta... ta đi tìm người, cầu người!" Ngụy Đa quay đi.
Tô Phá vội cản:
"Quay lại!"
Ngụy Đa mặc kệ, đã lắc mình lao đi...
Lúc này nhóm Ngưu Hữu Đạo đã chui ra khỏi hốc cây, cũng bị cảnh tượng trên trời làm kinh ngạc, đều đứng trên tán cây, lộ ra nửa người để quan sát.
Sau khi tránh khỏi Điệp La Sát nhiều lần muốn tấn công họ, xác nhận an toàn, mấy người mới yên lòng quan sát.
Cảnh tượng Điệp La Sát bay đầy trời hùng vĩ đến kinh người, cũng vô cùng huyễn lệ. Ánh sáng lung linh tỏa ra đầy trời. Mỗi người đều sững sờ đứng nhìn, ngay cả Viên Cương cũng khó tin được đây là chuyện do hắn ta gây ra?
Viên Phương nhìn Viên Cương đầy sùng bái.
Quản Phương Nghi thỉnh thoảng liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565106/chuong-674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.