Người của Phù Phương Viên không có ai đi theo. Xảy ra chuyện gian tế, trước khi chuyện của Trần bá còn chưa được làm rõ, bọn họ không dám dẫn Trần bá đi theo. Nội bộ có biến còn đáng sợ hơn bất cứ thứ gì, sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Nếu chỉ lưu lại một mình Trần bá thôi, sẽ khiến cho Trần bá sinh nghi, cho nên Hứa lão lục cũng lưu lại luôn, lấy lý do nếu chẳng may có việc, bọn họ không ra ngoài được, người bên ngoài cũng có thể báo tin về nhà, đưa ra ứng đối, phụ trách tiếp ứng.
Về phần lão thập tam, ông vốn phụ trách trông coi Kim Sí, vì thế ông phải ở lại thành Vạn thú, không cùng đi theo.
Mười người Thượng Thanh Tông đi theo, Ngưu Hữu Đạo cũng không xem là người một nhà, nhưng Đường Nghi vẫn cứ dẫn người đi bên cạnh.
Dù sao cũng chưa quen thuộc với địa hình nơi đây, không bao lâu sau, bọn họ đã mất dấu Vân Cơ.
Một nhóm đứng ngay tại ngã ba, nhìn chung quanh, bên cạnh thỉnh thoảng có tu sĩ khác đi ngang.
Thật ra đây cũng không được tính là ngã ba, chỉ là bị địa thế trồng cỏ Khu Quanbg ảnh hưởng, tạo thành một dốc đứng, chẳng khác nào cành cây kéo dài, kéo dài ba hướng.
Không biết Vân Cơ đã đi hướng nào. Cả ba con đường lận, khó mà đưa ra được lựa chọn.
Ngưu Hữu Đạo nhìn Viên Cương. Viên Cương là cao thủ có thể căn cứ vào dấu chân mà theo dõi đối phương, thậm chí có thể căn cứ vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565099/chuong-667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.