Người khiến cho chủ nhà phải lo lắng không nghĩ đến lại bị gã trùng hợp bắt gặp ở đây.
Không sai, gã chính là người của Độ Vân Sơn, tâm phúc của chủ nhà Độ Vân Sơn Vân Hoan, Hầu Kình Thiên.
“Thả người ra đi!” Ngưu Hữu Đạo khoát tay, ra hiệu đám người Viên Cương tránh ra, mỉm cười nói với Hầu Kình Thiên: “Thế nào, ngươi dễ quên đến như vậy sao? Không nhận ra ta à?”
Hầu Kình Thiên vội chắp tay: “Xin ra mắt Đạo gia!”
Thấy cảnh tượng như vậy, những người còn lại nhìn nhau, hóa ra là người quen thật.
Ngưu Hữu Đạo nói: “Mấy năm không gặp, phong thái của Hầu huynh vẫn như cũ.”
Hầu Kình Thiên vội cung kính: “Đạo gia quá khen, ta không dám nhận.”
Gã cung kính là cung kính thật sự. Năm đó, Ngưu Hữu Đạo bị người truy sát, gã có thể không để vào mắt, nhưng bây giờ thì khác. Đả thương đệ tử Thiên Hỏa giáo, lại có thể toàn thân trở ra, tạo dựng tên tuổi trong giới tu hành. Lực ảnh hưởng trong thế tục càng lúc càng lớn. Thiên hạ có hai trăm châu, có lời đồn người này có thể chi phối một châu. Nói cách khác, hắn đã có lực ảnh hưởng hơn hai trăm phần trong thiên hạ thế tục. Tuy tỉ lệ hơi nhỏ, nhưng tuyệt đại đa số người trong giới tu hành lại không làm được, rất nhiều môn phái tu hành cũng không làm được.
Người này đi đến đâu, đều có người muốn kết giao, lực ảnh hưởng không phải Độ Vân Sơn có thể so sánh. Thế cục xem ra đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565094/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.