Ngưu Hữu Đạo nghe vậy thở phào, sự việc đi đến bước này hắn lo Phượng Lăng Ba chó cùng rứt giậu. Nghe Công Tôn Bố nói thì Thiên Ngọc môn đề phòng luôn Phượng Lăng Ba, có Thiên Ngọc môn bảo vệ thì tốt rồi, chắc không sao.
Ngưu Hữu Đạo bưng trà lên đặt trước mặt Công Tôn Bố:
“Nói cho Viên Cương, nếu Phượng Lăng Ba muốn đụng vương gia thì Thiên Ngọc môn sẽ không đứng về phía lão, kêu Viên Cương tùy cơ ứng biến, phối hợp tác chiến bảo vệ an toàn cho vương gia.”
Ngưu Hữu Đạo bổ sung thêm:
“Mọi người nhớ ưu tiên an toàn của mình, dặn Viên Cương cẩn thận, nếu không làm được gì thì thôi, đừng cố quá.”
Công Tôn Bố lên tiếng:
“Rõ!”
Quản Phương Nghi hỏi:
“Buồn trong này lâu vậy rồi ngươi định khi nào xuống núi?”
Ngưu Hữu Đạo nghiền ngẫm tự giễu:
“Ta không buồn chút nào.”
Bị Quản Phương Nghi lườm, Ngưu Hữu Đạo cười nói:
“Ta chưa lộ mặt được, chờ thêm chút.”
Phượng Lăng Ba buông cấp báo xuống ngã ra sau tựa vào lưng ghế. Lại là tin tức người ba phái cách Thượng Bình thành ngày càng gần. Điều này làm tâm tình của lão rất lo âu, nếu để người của ba phái chạm mặt với Thương Triêu Tông, có một đám tu sĩ bảo vệ thì Phượng Lăng Ba không có cơ hội xuống tay với y.
Thật ra bây giờ cũng khó tìm được cơ hội, không cách nào điều hết tu sĩ bảo vệ Thương Triêu Tông đi. Bạch Dao canh giữ trong trạch viện của Thương Triêu Tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565060/chuong-628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.