Miễn không phải đồ ngốc đều biết bây giờ quyết định ai thống nhất chỉ huy thì tương lai tám chín phần mười sẽ là chủ của Nam châu.
Hắn nêu tên Bành Hựu Tại làm Triệu Hưng Phong nuốt xuống lời muốn nói, bảo là người khác tốt hơn Bành Hựu Tại thì kỳ.
Bành Hựu Tại cười to bảo:
- Ý kiến của lão đệ hay đấy nhưng ta không có tinh lực đó, cũng không quen thuộc quân vụ.
Ngưu Hữu Đạo chỉ trưởng lão Thiên Ngọc môn đang ngồi ở đây:
- Thiên Ngọc môn đông đúc nhân tài, phái đại một đệ tử là đủ đảm nhiệm.
Bành Hựu Tại lắc đầu nói:
- Người tu hành có việc cần làm trong tu hành, ưutiên tu luyện. Không nói đến không có sức lo, cũng không rảnh phân tâm lo việc tục, nếu không thì cần gì các vị quận thủ đang ngồi ở đây? Tuyển chọn người xử lý quân vụ và chọn người trong đệ tử tu hành là hai chuyện khác nhau. Ngưu lão đệ, nghề nào việc đấy, ta thấy nên giao việc này cho người am hiểu thì hơn, ngươi đừng góp vui lung tung.
Ngưu Hữu Đạo cười xòa:
- Bành chưởng môn nói có lý.
Hắn quay đầu nhìn Phượng Nhược Nam, hỏi:
- Vương phi cũng xuất thân từ võ tướng, không biết vương phi cảm thấy do ai thống nhất điều khiển thì thích hợp?
Phượng Nhược Nam thầm cắn răng.
Phượng Lăng Ba lạnh lùng nhìn Ngưu Hữu Đạo. Bành Ngọc Lan nghiến răng ken két, kêu tên nữ nhi của bà ra chẳng phải là muốn đặt nàng lên lửa nướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565032/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.