Độc Cô Tĩnh: “Dạ, đệ tử hiểu, đây là điểm mấu chốt, thậm chí bằng mọi giá, phản đồ nhất định phải bị diệt trừ, quyết không thể buông tha!”
Ngọc Thương: “Còn có Viên Cương kia, phải giữ chú ý, có thể kêu gọi đại quân Bọ cạp, còn có thể điều khiển vua bọ cạp, chúng ta thật sự đã xem thường hắn ta rồi, không ngờ lại là kỳ nhân dị sĩ, thảo nào có thể nhận được sự coi trọng của Ngưu Hữu Đạo! Loại người này, nếu như có thể, không ngại kéo hắn từ bên phía Ngưu Hữu Đạo tới đây, không phải hắn ta đã dùng Khổ Thần đan sao? Dù làm chuyện gì, nhân tài vẫn là càng nhiều càng tốt.”
Độc Cô Tĩnh gật đầu: “Dạ!”
“Ôi, đáng tiếc là lão mù, chúng ta mất đi một vật quý báu, khiến ta đau lòng mãi!” Ngọc Thương nắm cổ tay thở dài.
Đối với Hiểu Nguyệt các, không nói những người khác, chỉ đối với nội bộ, năng lực thiên phú dị bẩm của người mù lòa đối với một số người trong lòng mang ý xấu chính là nỗi khiếp sợ, có thể khiến người ta không dám tùy tiện phản bội, nếu không trốn đâu cũng có thể bị tìm thấy. Mất đi một nhân tài như người mù lòa này, thật sự là tổn thất không nhỏ.
Nhưng mà làm chuyện đánh đánh giết giết, không ai tránh được điều bất trắc, chỉ có thể tiếc hận mà thôi.
...
Phủ Thứ Sử ở Bắc châu, một đội người ngựa dừng ở ngoài cửa phủ, Thiệu Bình Ba chui ra khỏi xe ngựa, đứng trên càng xe nhìn xung quanh, ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565025/chuong-593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.