Nam nhân và nữ nhân đầu tiên cảm nhận cảm giác chân giẫm lên trên vua bọ cạp, giống như đang đứng trên một tảng đá cứng chắc, rồi lại cùng nhìn về phía Viên Cương dò xét.
Nữ nhân nhìn thật lâu vào hai mắt của Tô Chiếu đang nằm trong lòng Viên Cương, sau đó lại quan sát nam nhân thân thể cường tráng tràn đầy hơi thở điên cuồng hoang dã giống như tới từ thời hoang cổ.
Viên Cương cũng quan sát hai người bọn họ, cuối cùng hỏi: “Các ngươi là người của Hiểu Nguyệt các sao?”
Đôi nam nữ lại nhìn nhau, nghe ra được một chút đầu mối từ trong lời nói này, nam nhân nói: “Không phải! Người vừa rồi truy sát ngươi là người của Hiểu Nguyệt các ư?”
Đây là câu trả lời mà Viên Cương muốn, từ trên đỉnh đầu vua bọ cạp đi xuống, ôm Tô Chiếu đi tới trước mặt hai người, nói: “Nàng ấy không gắng gượng được nữa, ta không phải tu sĩ, không có cách nào xử lý vết thương của nàng ấy, hãy giúp ta cứu nàng ấy! Chỉ cần có thể chữa lành cho nàng ấy, chỉ cần là việc ta có thể làm được, ta đều đồng ý với các ngươi, tuyệt đối không nuốt lời!”
Tô Chiếu chớp chớp mắt nhìn hắn ta, trong mắt có ánh lệ, nam nhân này từ đầu đến cuối đều không vứt bỏ nàng.
Trong nụ cười của nàng dâng lên nước mắt, đi theo nam nhân này nàng thật sự không hối hận, cho dù gặp phải kiếp nạn như vậy, thật sự không hối hận.
Nữ nhân ở đối diện cũng chớp chớp mắt, ngưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565022/chuong-590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.