Quỷ Mẫu lạnh nhạt nói: “Vốn ta cũng muốn ra ngoài một chuyến, muốn tới Độ Vân Sơn, coi như cũng tiện đường..”
Ngưu Hữu Đạo sững sờ ngắt lời: “Độ Vân Sơn? Là Độ Vân Sơn ở Trích Tinh Thành sao?”
“Chẳng lẽ thiên hạ còn có đến mấy cái Độ Vân Sơn sao?”
“Đại tỷ tới Độ Vân Sơn làm gì?”
“Sơn chủ Độ Vân Sơn Vân Cơ là tỷ muội nhiều năm của ta, ta muốn gặp. Sau này ngươi có qua đó, có việc gì, cứ báo danh ta mà tìm bà ta, có thể bà ta sẽ giúp ngươi. Cớ gì nhìn ta như vậy?” Quỷ Mẫu phát hiện Ngưu Hữu Đạo nhìn mình một cách cổ quái.
Quỷ Mẫu này lại là tỷ muội với Vân Cơ? Khoé miệng Ngưu Hữu Đạo giật giật, mập mờ cười khan: “Không có gì. Thật trùng hợp, ta có quen với nhi tử của Vân Cơ là Vân Hoan.”
“A, vậy xem như ta vẽ vời thêm chuyện rồi.”
“Không có, không có, thâm ý của đại tỷ ta đã nhớ kỹ!”
Người nên đi thì không thể giữ lại được, Quỷ Mẫu không muốn ở lâu, nói đi là đi.
Ngưu Hữu Đạo tự mình đưa tiễn, bọn họ không muốn đi đường sơn cốc mà trốn vào phía sau rừng núi mênh mông, chẳng mấy chốc đã biến mất không thấy tăm hơi.
“Nhìn dáng vẻ của ngươi, dường như rất không muốn Quỷ Mẫu rời đi.” Quản Phương Nghi thấy thần sắc Ngưu Hữu đạo có vẻ bất thường, liền lên tiếng hỏi.
“Haiz!” Ngưu Hữu Đạo than thở.
Không phải hắn không muốn để cho Quỷ Mẫu rời đi, mà là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564996/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.