Ngưu Hữu Đạo: "Nói cho Vương gia, có thể lên đường rồi."
Đối diện dịch trạm có một tiền trang.
Trước cửa tiền trang đang chen một đống người, không ít người bắt đầu thả kim sí bay đi. Hứa Lão Lục và một nhóm người chắp tay chào nhau, sau đó rời đám đông quay lại.
Ngưu Hữu Đạo hất cằm về phía cửa tiền trang, hỏi Hữa Lão Lục:
"Tình huống sao vậy?"
Hữa Lão Lục:
"Đang thanh toán nợ cho những người chạy thuyền kia, cần trả đều trả hết. Họ cầm nhiều tiền nên đều rất mừng. Nhiều tiền như vậy, họ không tiện mang theo người, cho nên đều gửi vào tài khoản của chủ tàu. Họ đang phát tin tức về báo cho chủ tàu, việc này xem như chấm dứt."
Ngưu Hữu Đạo:
"Đã hỏi rõ lai lịch bối cảnh chưa?"
Hữa Lão Lục:
"Hỏi xong, nhớ cả rồi."
Ngưu Hữu Đạo híp mắt nhìn kỹ các thuyền viên đang túm tụm, bàn tán rất náo nhiệt và chuẩn bị đi ăn uống trước cửa tiền trang, nói thầm:
"Trong số bối cảnh của những người này không biết có ẩn dấu thế lực của Hiểu Nguyệt các hay không?"
Quản Phương Nghi bên cạnh xem xét một hồi, không nhìn ra điều gì, quay đầu lại trêu hắn:
"Vừa lấy tới tay năm triệu đồng vàng, chỉ vậy thôi là không còn nữa?"
Ngưu Hữu Đạo không coi là chuyện to tát:
"Không còn thì không còn. Người còn thì tiền còn, người mất thì tiền mất. Còn tiền không bằng còn người!"
Quản Phương Nghi chẹp miệng:
"Ngươi đúng là hào phóng!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564985/chuong-553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.