Bao nhiêu năm rồi! Ở Tề kinh ngây ngốc biết bao nhiêu năm, đã quên mất bao nhiêu năm rồi chưa thấy qua cảnh đẹp hùng vĩ tự nhiên như thế!
Vào giờ phút này, bà ta mới thật sự cảm nhận được lời nói Ngưu Hữu Đạo từng nói với bà ta, bà ta là một con chim, cuối cùng thoát khỏi cái lồng kia rồi, trời cao đất rộng, có thể tự do bay lượn.
"A......" Quản Phương Nghi đột nhiên giang hai cánh tay, cao giọng hô to!
Trần Bá và Hứa Lão Lục hai mắt nhìn nhau, nhóm người cứ như vậy hô to theo bà ta xông xuống sơn khâu!
Ngưu Hữu Đạo đi bên cạnh cũng chịu sự lây nhiễm của bà ta, nhìn phong cảnh bao la phía trước, dường như hiểu được cảm giác của bà ta.
Lại nhìn tư thế người phụ nữ mắt ngọc mày ngài này cưỡi trên con ngựa cao to khoẻ mạnh mà màu lông phát sáng, hiện tại mới phát hiện người phụ nữ này thay đổi nam trang lại có một cỗ phong tình khác, không biết nguyên nhân có phải là biết người này là phụ nữ.
Có một chút, Ngưu Hữu Đạo cũng không thể không cảm thán, từ dáng vẻ bây giờ của bà ta, có thể cảm nhận được bà ta ngày trước, không biết người phụ nữ này thời còn trẻ mỹ mạo như thế nào, được bao nhiêu nam nhân vây quanh bên cạnh bà ta.
"Đừng có kêu khóc om sòm nữa, tiếp tục hét nữa, sẽ dụ sói đến đấy." Ngưu Hữu Đạo nhắc nhở một tiếng.
"Đi!" Quản Phương Nghi xì một tiếng, vung roi quất, bị Ngưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564945/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.